CHƯƠNG 1927: CHIẾN SỰ THẢM LIỆT Nhìn khuôn mặt âm trầm của mọi người, Trác Phàm khẽ nhún vai, cười đùa nói: "Sớm biết như thế, sao lúc trước còn làm vậy? Cùng là nhân loại, không ai lại giúp ngoại tộc đối phó với tộc mình, nếu như xuất hiện loại sự tình huống này, các ngươi phải để tay lên ngực tự hỏi bình thường các ngươi đã làm những gì?"
"Nếu như các ngươi có thể phân phối nhiều tài nguyên huấn luyện cho mọi người Hoàng Vực hơn, công pháp cao giai cũng lưu hành vừa phải, mọi người cũng có chút hi vọng sẽ làm phòng tuyến cuối cùng cho các ngươi. Bọn họ bụng ăn còn không no thì còn nói gì đến đạo đức, đến mặt mũi? Kết quả ngày hôm nay hoàn toàn đều do một tay các ngươi tạo thành, chẳng trách người khác."
"Không, nếu Thánh Sơn muốn trường tồn, thì không thể để cao thủ xuất hiện bên ngoài, chúng ta không sai!" Chậm rãi lắc đầu, Hạ Vân Sơn cực kỳ tỉnh táo nói: "Trác Phàm, ta thừa nhận ngươi là một nhân tài khó có được nhưng cũng tiếc, ngươi không phải là người Thánh Sơn, càng là nhân tài, chúng ta càng phải giết, nếu không Thánh Sơn thì sẽ phải chịu uy hiếp, nguyên tắc này, vĩnh viễn không thể thay đổi."
"Nguyên tắc này của các ngươi chẳng khác nào các ngươi tự đào mộ chôn mình. Nước tĩnh sẽ chết, nước chảy mới thông. Các ngươi bảo hộ Thánh Sơn quá lâu, đệ tử các ngươi vừa ra đời đã có được tất cả, nhưng cũng mất đi tất cả. Không có rèn luyện, không có kinh nghiệm thì sẽ không có phát triển. Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao Thánh Sơn có nhiều Thánh Giả mà không có một Đế cảnh nào, thậm chí ngay cả Chuẩn Đế đều không có. Các ngươi chỉ dùng tư nguyên đắp lên cao thủ, trong cơ thể ngoại trừ nguyên lực dồi dào còn lại không có một thứ gì. Ngược lại những người có khả năng xưng đế kia bởi vì không có công pháp cùng tư nguyên, mà bị các ngươi bóp chết. Đồng thời, các ngươi cũng bóp chết tiền đồ của cả nhân loại. Nói rõ ra thì ai mới là tội đồ của nhân loại?"
Hạ Vân Sơn cười lạnh không ngừng: "Cao thủ Thánh Sơn tu luyện công pháp mạnh nhất, có một lượng tư nguyên lớn làm cơ sở, không cần phải bôn ba bốn phía, có thể an tâm tham ngộ thiên đạo, đây mới là đường tắt lớn nhất bồi dưỡng ra cao thủ Đế cảnh. Đem tất cả tư nguyên phân tán cho tục nhân, còn không bằng tập trung lại cho những tu sĩ tài trí, tránh lãng phí. Đương nhiên, những người này phải là con cháu Thánh Sơn, phù sa không lưu ruộng người ngoài!"