CHƯƠNG 1926: LONG ĐẾ Mấy người còn lại thấy lão nhân này đùa nghịch nửa ngày lại hát bài ca biến. Lúc đầu không hiểu rõ lắm nhưng rất nhanh liền tỉnh ngộ.
Đúng rồi, nếu bọn họ vừa mới nhìn thấy Trác Phàm đã hoảng sợ mà chạy, không phải như nói cho tất cả mọi người, Thánh Sơn bọn họ sợ sao? Vậy thể diện bọn hắn bỏ đi đâu? Sau này làm sao còn có thể thống lĩnh Thánh Vực?
Nhưng bây giờ, có cái chết của Mạnh Hạo Đông làm đệm lưng, cản ở phía trước, phê phán hắn một trận lại rời đi. Chẳng những giữ được thể diện cho Thánh Sơn còn lưu lại hình tượng chính trực cho người đời.
Thánh Sơn chúng ta lấy chính nghĩa làm đầu, những người cố tình gây sự, ức hiếp người nhỏ yếu chỉ là hiện tượng cá biệt, cũng vì chúng ta không hiểu, không biết, nếu không đã sớm vì dân trừ hại.
Có như vậy mới thu phục lòng người.