CHƯƠNG 1904: CHẾT "Sư phụ? Hắn đang nói cái gì vậy, sư phụ hắn không phải chết rồi sao? Sao hắn lại nhắc đến làm gì?"
Kiếm Hoàng suy nghĩ một hồi thì nói: "Ta hiểu rồi, hắn luyện công tẩu hỏa nhập ma, cho nên tâm trí thất thường. Xem ra nội tâm hắn vẫn luôn hổ thẹn chuyện năm xưa, cho nên trước khi chết nhìn thấy ảo giác, nổi tâm chuộc tội, mới điên cuồng kêu tên hắn, chúng ta không cần coi là thật!"
Nghe vậy, mọi người cũng cảm thấy có lý, đều tán đồng gật đầu.
Đúng vậy, năm đó Triệu Thành thân là đệ tử, lại khi sư diệt tổ, bán đứng sư tôn. Tuy về sau đổi lấy được uy danh Ma Hoàng, trở thành một phương chư hầu, nhưng ở sâu trong nội tâm, cảm giác áy náy đối với sư phụ luôn không tiêu tán.
Thế nhưng bọn họ làm sao biết, Triệu Thành không phải đang bị ảo giác, mà chính là thật gọi sư phụ cứu mạng. Chỉ tiếc, đối với tên đồ đệ ngu dốt bất tài này, Trác Phàm không đánh chết hắn đã tốt lắm rồi, nào sẽ xuất thủ cứu giúp?