CHƯƠNG 1901: VÂY QUÉT Một tháng sau, Thiên Ma sơn, trước cửa mật thất, Trác Phàm chầm chậm đi tới, khom người nói: "Ma Hoàng đại nhân, chúng ta vừa mới đánh hạ ba tòa thành trì, thu được 2,350 tù binh, đã đưa đến!"
"Mau mau đưa tới đây!" Một tiếng khàn khàn có vẻ rất cấp bách vang lên. Ngay sau đó, ầm ầm một tiếng thật lớn, cửa đá kia từ từ mở ra, bên trong, Triệu Thành thở hổn hển, hai con ngươi huyết hồng, trong mắt là vô tận điên cuồng, giống như dã thú quát ầm lên: "Người đâu, nhanh đưa đến cho ta!"
Hơn nghìn người liền được đưa vào trong mật thất, tất cả đều đang ngất. Triệu Thành kích động, toàn thân tràn ngập ra hắc khí như thủy triều, bao phủ hết cả nghìn người kia.
Trác Phàm nhếch mép cười khinh miệt, rồi quay người lại, nhanh chóng rời khỏi nơi này. Triệu Thành luyện công đã phát cuồng, hoàn toàn không ý thức được tình cảnh dị thường này.
Thủ hạ mình chẳng thèm nói gì đã rời đi, thủ hạ kiểu gì vậy?