CHƯƠNG 1846: KHOAI LANG BỎNG TAY Mí mắt hơi rủ xuống nhìn vết máu trên mặt đất kia mà giật mình, thậm chí một số tiểu cô nương Đan Hà tông đều kinh sợ che mắt. Các nàng làm sao có thể nghĩ được trên đời lại có người tâm ngoan độc, xuống tay với chính mình, không chút lưu tình.
Trác Phàm cười hắc hắc nhìn về phía lão giả kia, thong dong bình tĩnh nói: "Lão tiền bối, chơi ác như vậy!"
"Tiểu gia hỏa, tuổi trẻ kiến thức nông cạn, trên thế gian này người hung ác hơn lão phu nhiều lắm, sau này từ từ ngươi sẽ gặp. Hiện tại kinh ngạc và sợ hãi, chỉ sợ không thích hợp ở chỗ này!"
"Ha ha ha. . . lão tiên sinh chỉ giáo, chỉ mong lúc nữa lão tiên sinh hạ thủ lưu tình!"
"Ai, lão phu thật khó xử. Dù sao bản đồ này, Kiếm Hoàng môn nhân chúng ta bắt buộc phải có, ta khuyên ngươi nhanh chóng lui ra thì tốt hơn. Trẻ con các ngươi không hiểu thế giới người lớn đâu." Lão giả kia cười xùy một tiếng, vẻ mặt kiêu căng nhìn về phía Trác Phàm.