CHƯƠNG 1836: HOÀNG UY TRÊN TRỜI RƠI XUỐNG Vèo vèo vèo...
Trên cửu thiên quang đãng, từng bóng người uyển chuyển rời đi, lướt qua giữa trời, đó chính là sáu nữ đệ tử Đan Hà tông. Người đi đầu tiên có khuôn mặt diễm lệ, nhưng sắc mặt lại âm trầm, chính là Đại sư tỷ tông môn Phương Mẫn. Dường như nàng ta vẫn tức giận, đã qua ba ngày rồi mà sắc mặt vẫn không tốt chút nào.
Một nữ đệ tử, thỉnh thoảng nhìn về phía sau, lo lắng hỏi: "Sư tỷ, có phải chúng ta đi quá nhanh không, nhiều ngày như vậy rồi cũng không thấy sư muội, chắc nàng bị tụt ở phía sau rồi."
"Hừ, người ta ngay cả cao thủ Linh Vương cũng không để vào mắt, chút lộ trình này cũng không đuổi kịp sao? Chắc lần đầu tiên rời tông, đi du sơn ngoạn thủy thôi, ngươi quan tâm nàng ta làm gì?" Khinh thường bĩu môi, Phương Mẫn thâm trầm nói.
Nữ đệ tử kia vẫn không khỏi lo lắng nói: "Đúng vậy, sư muội nàng lần đầu rời tông xa như vậy, không biết đường nên đi như thế nào? Nếu không chúng ta để lại dấu hiệu ven đường cho nàng..."