CHƯƠNG 1796: PHONG THƯỞNG Mí mắt khẽ run lên, Ngô Nhiên Đông nắm chặt tay, răng nghiến lại. Tuy cố gắng trấn định nhưng tơ máu trong mắt đã bán đứng phẫn nộ trong lòng hắn.
Thấy tình cảnh này, Bách Lý Kinh Vĩ nhếch miệng cười lớn.
Đúng lúc này, tiếng bước chân gấp rút truyền lại, một tên hộ vệ bước nhanh đến trước mặt Bách Lý Kinh Vĩ, khom người cúi đầu, trình lên bốn đạo ngọc giản: "Thừa Tướng đại nhân, bốn châu truyền đến chiến báo, đã hoàn toàn nắm được, có điều tán binh chạy trốn tứ phía, các vị Kiếm Vương đều phái người đuổi bắt. Nhưng trên đại thể, bốn châu đã định!"
"Thật sao?"
Ánh mắt bất giác sáng lên, Bách Lý Kinh Vĩ vội vàng cầm lấy ngọc giản, xem từng cái, sau đó nhịn không được cười lớn: "Ha ha ha... Thiên hạ vô cùng quyết tâm, tâm nguyện nhất thông năm châu của Kiếm Tinh ta rốt cục đã đạt thành. Tiếp đó, thừa cơ trừ khử hai nhân tố bất an sau cùng của chúng ta, hừ..."