CHƯƠNG 1685: ĐÃ ĐI ĐƯỢC QUÁ XA Trước đại điện tông chủ, Mộ Dung Tuyết vẫn tức giận như đứa trẻ, Âu Dương Trường Thanh vội vàng sán đến, rực rỡ cười a dua nói, mong muốn nữ thần được vui vẻ: "Tuyết Nhi muội muội, ngươi cứ yên tâm đi, cha ta và mấy người Mộ Dung đại ca lão giang hồ kinh lịch mấy ngàn năm nhân gian bách thái, có người nào mà chưa từng gặp qua, sẽ không bị cái miệng còn hôi sữa của xú tiểu tử tuỳ tiện mê hoặc đâu!"
Đáng tiếc, vị nữ thần này lại không quan tâm hắn chút nào, ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn lấy một cái.
Mọi người Tây Châu sớm đã tập hợp ở đây, chờ Song Long Chí Tôn ra lệnh, chuẩn bị trở về bảo vệ gia hương. Nghe vị đệ tử đệ nhất Bắc Châu này nói, đám người còn lại không để tâm, nhưng đệ tử Song Long Viện lại nhìn nhau, khinh thường cười khẩy, Diệp Lân còn lên tiếng châm chọc nói: "Khẩu khí thật là lớn, chính mình lông còn không có dài đủ, thế mà còn kêu người khác miệng còn hôi sữa, ngươi là cái thá gì?"
"Diệp Lân, ngươi là đệ tử đệ nhất Tây Châu, lần trước thua dưới tay bổn công tử, có phải không phục hay không. Muốn trước khi đi, mình lại so tài thêm lần nữa hay không?"
"Đánh thì đánh, ai sợ cái thằng nhãi con như ngươi? Chỉ là, trước đó phải nói rõ ràng một điều, trước kia ta là đệ nhất Tây Châu, nhưng bây giờ lão đại nhà ta trở về rồi, ta chỉ là thứ hai. Chỉ là, dù vậy, giáo huấn ngươi vẫn là dư xài!"