CHƯƠNG 1630: CỪU CON BẮT HỔ, MUỐN CHẾT Đến trạm thứ nhất, đội xe của Trác Phàm tiếp tực tiềm hành trong gió tuyết đằng đẵng, trên mặt tuyết dày, in lại từng vết bánh xe rõ ràng. Thế nhưng trên vết bánh xe, một bóng hình xinh đẹp lại băng lanh bỗng nhiên lắc mình, hung hăng đạp lên. Từ xa nhìn đội xe đang đi không ngừng kia, khóe miệng nàng nhếch lên một đường cong tà dị.
“Hừ, xú tiểu tử, lại cho ngươi một món lễ lớn, để ngươi ít hơn một chiếc xe, mấy con linh thú cùng vài người, hừ hừ hừ…” Chậm rãi nâng tay lên, trong gió tuyết băng lãnh, một kiếm của Bách Lý Ngự Vũ càng thêm lạnh thấu xương, rất là bức người, trong mắt đều hiện lên vẻ tà dị kiệt ngạo.
Xoát xoát xoát!
Nhưng không đợi nàng ra tay, trong một lúc có tới mấy chục đạo hắc ảnh xuất hiện, bao vây nàng lại. Trong mắt đều là vẻ chế giễu, phóng ra khí thế cường đại về chỗ nàng, một bộ giống như ta ăn chắc ngươi.
Trong lòng cả kinh, Bách Lý Kinh Vũ nhíu mày, nhìn những người ở đây, nghi ngờ nói: “Các ngươi là ai, dám chặn đường cô nãi nãi?”