TRUYỆN FULL

[Dịch] Đại Quản Gia Là Ma Hoàng

Chương 1235: Vân Đế tản thức (1)

CHƯƠNG 1235: VÂN ĐẾ TẢN THỨC (1) A...A...

Hai tiếng thét thảm thiết vang vọng trong không gian, thân thể nhị hoàng tử cùng Hắc Ứng rung động không ngừng, lớn tiếng hô to, bọn hắn nhìn về bốn phía, là một vùng tối tăm, trong lòng càng hoảng sợ. “Hắc Ưng, ngươi có thể ngự không phi hành không?” Nhị hoàng tử cả kinh hỏi. Lắc mạnh đầu một cái, Hắc Ứng cũng hoảng sợ vô cùng: “Không thể, cái hang động này quá kỳ lạ, thuộc hạ dù sao cũng là cao thủ Thiên Huyền cảnh lại vẫn không cách nào bay lên được. Mà chúng ta cũng không thể đoán được tại sao chúng ta lại bị ném tới đây!” “Xong rồi, hang động sâu như vậy, nếu bị rơi xuống chắc chắn thịt nát xương tan, mạng ta xong rồi, trời muốn diệt ta!” Nhị hoàng tử bị thương lên tiếng, trong mắt tràn đầy vẻ không cam lòng. Hắn còn chưa báo thù thành công, sao có thể chết đi như vậy? Hắc Ưng cũng quay đầu nhìn về phía hắn, bất đắc sĩ thở dài một tiếng, do dự một lúc lâu, dường như hắn muốn nói điều gì, nhưng vẫn còn đang suy nghĩ một chút. Thở tra một hơi thật dài, Hắc Ưng trầm ngâm một chút, nói: “Nhị hoàng tử điện hạ bớt giận, mấy năm nay ngài đã gắn hết sức. Nếu bệ hạ cùng thái tử điện hạ ở dưới cửu tuyền biết chuyện này, bọn hắn cũng sẽ rất vui lòng!”

“Làm sao vui được, quốc gia không ra quốc gia, cơ nghiệp Vũ Văn gia rơi vào tay người ngoài, ta còn chưa thể lấy về. Nếu phụ hoàng cùng đại ca biết, bọn họ sao có thể vui được?” Hai tay vô thức xoa con người, nước mắt hắn chảy ngang, bị thiết nói: “Là do ta không có bản lĩnh đoạt lại cơ nghiệp tổ tiên , là ta có lỗi với sự hậu ái cuả phụ hoàng và đại ca!”. Nhị hoàng tử khóc nức nở, thanh âm tuyệt vọng vang vọng bên tai Hắc Ưng, bất đắc dĩ khẽ lắc đầu, hắn nhắm lại hai con người, chờ thời khắc cùng nhị hoàng tử xuống hoàng tuyền! Có lẽ chỉ có như vậy, hắn mới có thể báo đáp tình nghĩa này...

Ông!

Nhưng mà, ngay tại lúc này, âm thanh không gian ba động vang lên. Ngay sau đó, thần thể hai người bỗng trở nên chậm chạp, sau đó không thể tin nổi mà phiêu phù giữa không trung. Hai người sững sờ, vẻ mặt kỳ dị liếc nhìn nhau, trong lòng bọn hắn lo sợ, không hiểu chuyện gì đang xảy ra! “Ta là một trong Thập để thời Thượng Cổ, một tia tàn thức của Vân gia lão tổ Vân Đế, ở nơi này thủ hộ tộc nhân ta cuộc sống an ổn. Các ngươi là con cháu tộc ta, đến đây bái phỏng sao?” Đột nhiên, một âm thanh định tại nhứt óc vang vọng bên tai hai người, chấn động đến mức làm cho lỗ tai bọn họ muốn nứt ra. Sau đó, trước mặt hai người bỗng nhiên xuất hiện một hư ảnh màu trắng cao khoảng hai trường, nhìn kỹ là một lão giả tiên phong đạo cốt. Mái đầu bạc trắng như thác rủ xuống, mặt mũi hiền lành, toàn thần tiên khi lượn lờ. Giữa hư không, xuất hiện từng luồng tiến quang lượn lờ. Tựa như chúng tinh khủng nguyệt, ngôi sao chuyển động qua lại. Thần bí thâm thúy không nói ra được!

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất