CHƯƠNG 1083: ĐAN THANH SINH(2) . ."
"Có cl, lão tử không vô sỉ như ngươi, lão tử nói với nàng đều là thật tầm! Lão tử biết, ngươi tâm không chính. Mà ta thấy, càng là người như ngươi, thì càng nên tìm một nha đầu tâm chính, để mà uốn nắn ngươi. Như nàng với ta, ngươi nói nàng ngốc, ha ha ha. . . Chỉ là quá mức thiện lương mà thôi!"
Trác Phàm giật mình, giờ hắn mới nhớ ra. Cảm tình mà tửu quỷ dành cho vị công chúa kia, tựa như cảm giác hắn lần thứ nhất gặp Ngưng Nhi vậy. Những đại kiêu hùng như bọn họ, thật sự phải cần người hồn nhiên, thiện lương như các nàng ở bên cạnh mới cảm thấy an tâm.
Bởi vì đối mặt với thế giới hư ngụy như này, chỉ có người như các nàng, mới có thể làm cho bọn họ cảm thấy nhẹ nhõm tự tại!
Thật lâu, tửu quỷ dốc rươu, lại không thấy rượu chảy ra, chỉ đành bật cười một tiếng, lắc đầu thở dài: "Ai, lại hết rượu rồi, lão phu phải đi tìm chút rượu đây. Các ngươi, những người tuổi trẻ các ngươi, có thể nghe lão phu nói dông dài như thế nửa ngày, thật sự là khó được. Chúng ta hữu duyên, lão phu có thể giúp các ngươi làm một chuyện. Nhưng chỉ là một số việc nhỏ mới có thể, chuyện lớn như kiểu các ngươi muốn thiêu phá tông môn, thì phải nạp card vào, lão phu mới có thể giúp các ngươi!"