CHƯƠNG 1003: GIƯƠNG ĐÔNG KÍCH TÂY(2) Tà Vô Nguyệt nghe thế thì càng thêm kỳ quái: "Các ngươi từ đâu nghe được tin tức này?"
"Bây giờ đệ tử tinh anh môn đều đồn tai nhau, chúng ta có thể nghe không được sao?!" Dương Sát nổi giận đùng đùng nói.
Tà Vô Nguyệt khẽ híp mắt, trong lòng cảm thấy rất ngờ vực, tinh anh môn đồn tai nhau? Nhưng chuyện này mới vừa nhắc ở đây, làm sao chỗ đó lại. . .
Quay đầu lạnh lùng nhìn Thạch cung phụng, sắc mặt Tà Vô Nguyệt dần dần trầm xuống, nhưng hắn chưa kịp chất vấn, Thạch cung phụng lần nữa khoan thai nói: "Dương Sát, đề nghị này là lão phu đưa ra, lão phu thay đại cung phụng chưởng quản nội môn, tất nhiên phải bảo trì thể diện cùng quy củ tông môn, dù ngươi ái tài như khát, cũng không thể để một đám tạp dịch nhập tinh anh. Nếu không, tin tức này lan truyền ra ngoài, nói Ma Sách Tông chúng ta đã không có người, chỉ có thể để tạp dịch lên trận, thật sự rất mất mặt a!"
"Mất mặt, cái gì gọi là mất mặt? Lão tử đến nói cho ngươi biết, cái gì gọi là mất mặt!" Dương Sát hét lớn: "Ra ngoài đánh với người ta, bị người ta đánh cho mặt mũi bầm dập, đó mới gọi mất mặt; Song Long hội đi mấy chục người, cuối cùng trở về bốn người, đây mới gọi là mất mặt, nhớ ngày đó. . ."