CHƯƠNG 878: TAM TÔNG TÔNG CHỦ(1) Trên một tòa núi cao nguy nga, sương mù mông lung, pha trộn lượn lờ. Tại đỉnh núi có một cái đình nhỏ chừng mười thước vuông, một nam thanh niên thân mang cẩm phục màu xanh, mặt trắng không râu đang khoan thai tự đắc ngồi trước một bàn đá thưởng thức trà, chỉ là khóe miệng kia thỉnh thoảng lại nhếch lên thành đường cong, lại cho người ta một loại cảm giác dị thường tà ác.
Khiến người ta phảng phất như đang bị rắn độc nhìn chằm chằm, trong lòng một trận phát lạnh.
Hưu!
Một đạo lưu quang xẹt qua trên mây, rơi xuống đỉnh núi này, hiện ra một đạo thân ảnh già nua mặc áo trắng, người khoác trường sam tơ vàng, tay dùng thiên ti phất trần mở đường, một bộ tiên phong đạo cốt.
Nhìn thấy người này, thanh niên kia không khỏi cười lớn một tiếng, nhưng lại chưa đứng lên, chỉ là tùy ý vung tay lên, cười nói: “Huyền Thiên Tông Tuyên Kiếm Phong, nhiều năm không thấy, gần đây tốt chứ?”