CHƯƠNG 1862: TRIỆU TẬP "Cái gì, người của Thánh Sơn tới?"
Thiên Ma sơn, trong đại sảnh, Ma Hoàng nghe Kiếm Hoàng phái người tới đưa tin, giật mình kinh hãi, sao đó vẻ mặt đầy tức giận, đập bàn thành phấn vụn.
"Mẹ nó, Thánh Sơn, sớm không tới muộn không tới, hết lần này tới lần khác lại đến thời khắc quan trọng. Bản Hoàng chuẩn bị xuất binh thu thành quả thắng lợi, bọn họ lại đổ ra thêm phiền, mồm mép kéo ra hai lần thì trận chiến này phải ngừng sao? Tất cả mọi người tổn thất nhiều như vậy, người nào cũng không có chỗ tốt, thật sự là buồn cười, hừ!"
Tên ngốc, ngươi thì tổn thất cái rắm gì mà tức giận? Cho dù có tức giận cũng là Kiếm Hoàng, Diễm Hoàng, còn có sư phụ, lão tử ta đây.
Thật vất vả mới tạo nên được trận chiến lớn như vậy, không ngờ có người vào cuộc, kết quả thất bại trong gang tấc, người tổn thất nhiều nhất là ta đấy.