CHƯƠNG 1794: ĐẾ ĐÔ BẠO LOẠN Màn đêm đen nhánh như mực thôn phệ thương khung. Cho dù là ngôi sao đầy trời cùng ánh trăng thánh khiết kia cũng bị che chắn hoàn toàn, không còn chút quang hoa. Chỉ có trong một tòa sơn cốc kia, hai hàng ánh nến chỉnh tề lúc sáng lúc tối như nhảy lên điệu múa quỷ.
Nguyệt hắc phong cao sát nhân dạ, một đêm này, đã định trước không thể bình tĩnh!
Một nam tử thân mặc hắc bào, sau lưng còn khắc lên đồ án hình ngôi sao, mặt mũi đều bị giấu dưới áo choàng, nhưng thân người đang không ngừng nhúc nhích kia hiển nhiên đã nói lên tâm tình đang kích động của hắn.
Trước hắn, là một đám người đang nhốn nháo, tất cả đều ẩn dưới hắc bào, không thấy chút hình dạng. Tất cả mọi người cứ yên tĩnh đứng đó, không nói một lời, yên tĩnh như quỷ. Trong tay chỉ nghe thấy tiếng gió thổi cùng thanh âm thiêu đốt của ánh nến.
Không biết từ nơi nào lấy ra một chén rượu, người kia bưng lên, hướng về trời kính một cái, nhìn nhìn về mọi người ở đối diện, hét to: “Ám dạ đánh úp, con đường cuối của Kiếm Tinh cũng đã tới, Thiên Ma quật khởi, duy điện chủ ta xưng hùng! Thời khắc Thiên Ma Điện thay thế Kiếm Tinh, nhất thống thiên hạ, tới rồi!”