CHƯƠNG 1789: HẸN NÓI CHUYỆN Thân ảnh Lạc Vân Thường rất nhanh biến mất không thấy gì nữa, đã đi xa. Mấy người Lạc Tư Phàm nhìn lẫn nhau, thở dài, bất đắc dĩ lắc đầu, quay người vào trong Kiếm Lư.
Nhiệm vụ của bọn họ là chờ Trác Phàm trở về Kiếm Lư, tìm kiếm sự giúp đỡ của vị đệ nhất đại quản gia này, tuy với cục diện trước mắt có lẽ người đã sớm chạy rồi, chỉ hy vọng mờ mịt thôi....
Thế nhưng trong khi bọn hắn quay người, căn phòng trống rỗng chẳng biết tự lúc nào đã xuất hiện một bộ bàn ghế, một người thanh niên mặc áo bào trắng, miếng vải trắng buộc quanh mắt, khoan thai tự đắc nhấm trà, thỉnh thoảng phát ra tiếng vang thỏa mái.
Thân thể chấn động, Lạc Tư Phàm nhất thời che mắt, bờ môi run rẩy, sợ hãi kêu lên: "Manh... Manh thúc thúc..."
"Trác... Trác quản gia..."