CHƯƠNG 1625: MUỐN THẤY MỘT LẦN Vuốt nhẹ chòm râu, con ngươi lão giả kia chuyển động loanh quanh trái phải, suy nghĩ rất lâu mới hiểu được, đạm mạc gật đầu, khi nhìn về Trác Phàm thì kính phục tận đáy lòng nói: “Tiên sinh thật là cao tài, tính kỹ, liệu địch như thần. Lúc trước lão hủ không biết sao Nhị công tử lại tin tưởng, có lòng tin lớn với tiên sinh như thế, hiện tại ta cũng đã biết, Nhị công tử thật là tuệ nhãn thức anh tài…”
“Ha ha ha… Ngươi đừng nói như vậy, nói giống như hắn mời chào ta!” Khóe miệng hơi vểnh lên, Trác Phàm nghiêm trang nói.
Trì trệ một chút, lão giả kia giật mình, rồi lại mỉm cười gật đầu, tán phục nói: “Không sai, bây giờ là chúng ta đang nghe lệnh tiên sinh. Chỉ là lão hủ còn có một nỗi nghi hoặc, tiên sinh ngài thật là xuất thân từ Thiên Ma Sơn… Trong truyền thuyết kia sao?”
“Thiên Ma Sơn…”
Lông mày lắc một cái, trong mắt Trác Phàm hiện lên vẻ giật mình lo lắng, dường như đang nhớ lại cái gì, lại lộ ra nụ cười vui vẻ, sau đó quay người lại nhìn về ánh mắt hi vọng của lão giả kia, khoan thai lên tiếng: “Ngươi tin… Thế gian này, thật có chỗ như vậy sao?”