CHƯƠNG 1620: ĐẠI ĐỊA BẮC CHÂU Bắc Châu, vùng đất năm châu trải dài đến phía Bắc, tám phần đều là biển lớn mênh mông, quanh năm băng lãnh thấu xương tuyết hoa đầy trời, là vùng đất hiểm nghèo chân chính.
Bởi vì đây là địa vực của tông môn và gia tộc tu luyện, cũng không phồn hoa như châu phủ của hắn, nơi đây lưa thưa ít người, linh khoáng cũng vô cùng khan hiếm.
Bất quá, nếu lấy những châu khác để so sánh thì khó mà so được, bên trong biển cả mênh mông này chứa đựng vô số kỳ trân dị bảo, linh đan diệu dược, đều là những thứ gần như không thể tồn tại trên đất liền.
Cũng chính bởi vì điểm này, cũng có nhiều người cam nguyện chịu ở lại nơi này, Viễn Độ Trùng Dương đi khai hoang thế giới không ai biết. Mà kết quả cũng khiến cho bọn hắn rất hài lòng, dựa trên nguyên tắc vật hiếm thì quý, nơi Bắc Hàn này thật sự bị bọn họ khai hoang thành một khối bảo địa, rất nhiều vật liệu quý hiếm trên đất liền đều được vận chuyển về từ nơi này.
Đặc biệt là ở những nơi như đại dương sâu thẳm, chẳng biết lúc nào xuất hiện Bắc Hải Ngưng Giao, càng là thánh dược chữa thương, khiến cho mọi người chạy theo như vịt, tranh đoạt không thôi. Chẳng qua là bóng dáng của Hải Yêu khi xuất hiện, sẽ khiến cho những tu giả này đau đầu không ngừng, thực sự khó mà bước vào hải vực.