CHƯƠNG 1469: ẢNH ĐẾ 2 Thượng Quan Phi Hùng nghe thế lại nhăn mày, lạnh lùng nói: "Cho nên. . . Ngươi bỏ mặc Nhất Phàm?"
Thượng Quan Ngọc Lâm vội vã khoát khoát tay: "Ách không không không, cữu cữu xin nghe ta giải thích!" Rồi tiếp tục nói ra lý do đã được chuẩn bị tốt: "Lúc đó địch nhân thế lớn, nếu ta mang theo Cổ huynh, chẳng những bản thân mình không thoát thân được, mà trong tranh đấu có thể sẽ khiến Cổ huynh bị liên lụy, thương tổn tính mạng hắn, lòng ta khó yên. Còn nữa, dù sao tu vi của Cổ huynh có hạn, chỉ sợ bọn họ không thèm quan tâm. Cho nên ta vừa đánh vừa lui, rời xa chỗ đó, dẫn dắt địch nhân rời đi, muốn để Cổ huynh có thể yên ổn thoát đi. Sau cùng ta đẫm máu phá vây, còn trở về chỗ đó một lần, thấy Cổ huynh đã biến mất, nên vội vàng về tới đây, muốn xem hắn có trở về hay chưa. Nếu còn chưa trở lại, Thượng Quan Ngọc Lâm ta cho dù liều đến thịt nát xương tan, cũng nhất định sẽ cứu Cổ huynh về!"
Với một thân đầy vết thương, vẻ mặt dõng dạc, Thượng Quan Ngọc Lâm nói một tràng đầy bi tráng. Mọi người cùng nhau run lên, âm thầm gật đầu. Cho dù là Trác Phàm, nếu như không biết chân tướng, chắc cũng muốn gọi hắn một tiếng anh hùng.
Bà mẹ nó, người nhà họ Thượng Quan đều giỏi diễn kích như vậy sao? Nhưng mà về điểm này, lão tử cũng không sợ a!
Nghĩ như vậy, Trác Phàm bước đến, nắm chặt lấy hai tay của hắn, kích động nói: "Đại biểu ca nghĩa bạc vân thiên, ngươi làm cho tiểu đệ không dám nhận a!"