CHƯƠNG 1242: CHỈ ĐIỂM Do không mấy ai ủng hộ nên mình dùng bão và nghỉ lễ đi chơi ,chúc mn 1 kỳ lễ vui vẻ, cám ơn mn đã ủng hộ "Viên lão Viên lão..." Từng tiếng hô quát vang vọng trong khu ổ cho ổ chuột tạp dịch phòng, Trác Phàm một bên kêu gào, một bên đi về cánh cửa rách lưới. Đụng vào một chút, liền để lại tiếng vang, thấy được thần ảnh quen thuộc kia, đang chỉnh lại quần áo cũ này của mình.
Giật mình một cái, Viên lão quay người nhìn về Trác Phàm, thở dài một hơi, vỗ ngực run rẩy nói: "Ai da, thì ra là Trác quản gia, làm ta giật mình như vậy làm gì, hù chết lão tử... "Viên lão" Viên lão còn chưa nói dong dài xong, Trác Phàm đã hét lớn một tiếng, đánh gãy hắn, bất đắc dĩ trọn trắng mắt. Mỉm cười gãi đầu cười một cái, vẻ mặt Viển lão túng túng: "Há, đúng rồi, Trác quản gia là người làm đại sự, ngươi nhất định sẽ không chịu nghe lão phu nói dong dài. A, đúng rồi, chút nữa liền quên, lão hủ mới về tổng liền nghe được Trác quản gia người lập công lớn trên Song Long hội, sao giờ lại chạy đến đây...” "Viên lão, ta muốn đi!" Lần nữa Trác Phàm đáng gãy hắn, đạm mạc lên tiếng. Không khỏi sững sờ, ria mép của Viện lão khẽ nhích nhích, không tin được nói: "Đi? Đi nơi nào?"
túng: "Hô
đúng rong hội, sao
"Về nhà!" Thở dài một tiếng, Trác Phàm thở sâu nói: "Ta cùng Tà Vô Nguyệt nói xong, ta đã làm xong việc cho hắn, làm cho Ma Sách Tổng tiếng vào hàng ngũ trung tam tông, hắn phải để ta rời đi!" "Thật sao!" Sắc mặt trầm xuống, Viện lão nhắm hai mắt, thở dài, cả khuôn mặt tràn đầy vẻ thất vọng. Hắn vẫn phải đi, ai... "Viên lão, trước khi ta đi, thứ nhất là muốn các biệt cùng ngài, ngài là người duy nhất ở tông môn này mà ta kính trọng!" Lòng trầm ngâm một chút, Trác Phàm chăm chú nhìn sắc mặt âm trầm của Viên lão, thở dài nói: "Thứ hai là, ta có một việc quan trọng muốn thỉnh giáo. Bởi ta thấy, việc này chỉ có ngài mới có thể thay ta giải quyết chuyện này!" Từ từ mở mắt, Viển lão quan sát tỉ mỉ Trác Phàm một chút, vẻ mặt không còn ấm trầm như trước, cũng không còn dông dài nữa, mà là một vị lão giả hiền lành, đạm mạc gật đầu: "Ngươi nói đi, có thể giải đáp nghi hoặc cho Trác quản gia, là vinh hạnh của lão phu!" "Viên lão khách khí!"