CHƯƠNG 1226: VUA KHÔNG NGAI VÀNG(2) Cỗ lửa giận ẩn mà không phát ra kia làm cho tất cả mọi người ở đây không khỏi nơm nớp lo sợ!
Cười lắc đầu, Võ Thanh Thu vội vàng bồi tội, nhưng trong từng dòng chữ, lại tràn ngập cảm giác cương cường: "Ha ha ha... Chí tôn nói nặng lời, tại hạ chir là một đệ tử Thái Thanh Tông, nào dám không biết trời cao đất dày như thế? Chỉ là tại hạ cảm thấy, danh húy của sư huynh đệ chúng ta xuất hiện ở trong hàng vị này, thật sự là làm nhục bài danh của Song Long viện. Nếu như có thể, chúng ta cũng muốn giống như Trác huynh, loại bỏ khỏi danh bài này! ”
Nghe được lời này, mọi người bất giác trong lòng đồng loạt rùng mình, đã hiểu được ý tứ của hắn.
Tiểu tử này rõ ràng nói ngược lại, ý chỉ ra, không có bài danh của Trác Phàm, bọn họ cũng khinh thường lên bảng! Trong lời nói có nghĩa là hai người bọn họ làm nhục Song Long viện xếp hạng, kỳ thật bất quá là đang kẹp súng mang gậy nói, bài vị này không công bằng, bọn họ khinh thường lưu lại trong bài danh như vậy.
Trong lúc nhất thời, trong ánh mắt mọi người nhìn về phía Võ Thanh Thu đều lộ ra vẻ kính nể, dám trào phúng song tôn như thế, Võ Thanh Thu quả nhiên hơn người, không hổ là đệ nhất thiên tài Tây Châu!