TRUYỆN FULL

[Dịch] Đại Phụng Đả Canh Nhân

Q2 - Chương 506: Đi thăm Ty Thiên Giám (1)

"Đúng vậy, hôm nay vạn sự đã sẵn sàng, chỉ thiếu Vương phi mà thôi."

Chử Tương Long nói rất nhỏ, chỉ có hắn và Nguyên Cảnh Đế là nghe được.

Gương mặt vui buồn không lộ của lão hoàng đế không kiềm được sự vui mừng, ông ta hít sâu, cố kiềm tiếng cười đã lên tới cổ họng, chậm rãi gật đầu:

"Rất tốt, Hoài Vương đã không làm trẫm thất vọng, rất tốt, rất tốt!"

Chử Tương Long nói tiếp: "Ty chức còn có một thỉnh cầu, ty chức lúc luyện công bị tổn thương, không thể duy trì đánh lâu, toàn lực chiến đấu, thỉnh bệ hạ phái người cùng hộ tống Vương phi lên phía bắc."

Lão hoàng đế quan sát hắn, ánh mắt lóe lên sắc bén, giọng nghi ngờ: "Mới bị gần đây, luyện công bị tổn thương?"

Chử Tương Long vội cúi đầu, ôm quyền, sợ hãi nói: "Bệ hạ thứ tội, bệ hạ thứ tội"

Hắn biết lão hoàng đế trời sinh đa nghi, không giải thích rõ chuyện này, dù có là tâm phúc của Trấn Bắc vương, lão hoàng đế cũng sẽ nghi ngờ.

Bèn kể lại chuyện mình lập kế lấy Kim Cương thần công của Hứa Thất An, liên thủ với Tào Quốc Công, mượn vụ án gian lận khoa cử, uy hiếp Hứa Thất An, đầu đuôi gốc ngọn khai ra hết.

"Đồ khốn!"

Nguyên Cảnh Đế nghe xong giận dữ, một cước đạp bay Chử Tương Long, râu tóc dựng lên, khẽ gầm lên: "Nếu không phải còn trông cậy vào ngươi làm việc, trẫm liền chém đầu chó của ngươi ngay!"

Chử Tương Long nằm sấp dưới đất không dám dậy.

Nguyên Cảnh Đế đi qua đi lại, trầm ngâm: "Phái cấm quân hộ tống thì quá thu hút sự chú ý, không ổn. Lương thảo vận chuyển đã chậm, lại còn chưa được chuẩn bị thỏa đáng, nếu đi cùng lương thảo, chắc đến cuối xuân, thậm chí tới đầu hè mới đến được bắc phương.

"Các đảng trong triều đã lại dâng thư, thỉnh phái người điều tra kỹ chuyện huyết đồ ba ngàn dặm, vậy thì, để Vương phi cùng đi bắc với đội tra án đi. Vừa có thể che giấu tai mắt người, lại có cao thủ hộ vệ."

Nói xong, Nguyên Cảnh Đế lại lắc đầu: "Cũng không ổn, khí tượng của Vương phi quá lộng lẫy, dù có pháp thuật che giấu hơi thở che giấu, nhưng dung mạo của nàng… "

Chử Tương Long sáng mắt lên, nói: "Cái này không thành vấn đề, bệ hạ, trên người Vương phi có pháp bảo, chẳng những có thể thay đổi dung mạo, còn có thể che giấu khí tức, hóa thành một phụ nhân bình thường."

Nguyên Cảnh Đế cau mày, "Pháp bảo đó ở đâu ra?"

Chử Tương Long nói: "Vương phi nói là quốc sư cho, nàng từng nhờ vào vật này, lén chạy ra phủ mấy lần."

Nguyên Cảnh Đế im lặng một lúc: "Chuyện này tạm thời quyết định như vậy, chi tiết hơn, thì sau này bàn tiếp."

Hứa Thất An đi bộ tới Quan Tinh Lầu, bên trái là Chung Ly, bên phải là Lý Diệu Chân, sau lưng còn đi theo một nhóm người: Hằng Viễn, Sở Nguyên Chẩn, Lệ Na, Tô Tô.

Dương Thiên Huyễn không có trong đội ngũ này, hắn đã trở về Ty Thiên Giám trước, nếu đi theo đoàn người này, hắn sẽ rất khó làm.

Nếu đi trước đoàn người, các sư đệ Quan Tinh Lầu sẽ nhìn thấy mặt hắn, mà đi đằng sau đoàn người, quần chúng đi đường sẽ nhìn thấy gò má của hắn.

Dương Thiên Huyễn đã bỏ nhiều năm quan sát Ngụy Uyên và Giám Chính, đưa ra một kết luận, đại nhân vật không bao giờ đi bộ bên ngoài, ví dụ như lão đầu tử chết tiệt Giám Chính, cả ngày toàn ngồi trên Bát Quái Đài ngẩn người, uống rượu.

Đại nhân vật đi ra đường đều là ngồi xe ngựa, không cho đám người ô hợp cơ hội thưởng thức dung nhan của mình.

Nên khi nghe nói đám người Hứa Thất An đi tới Ty Thiên Giám, Dương Thiên Huyễn liền rời đi trước ngay.

"Chủ nhân, ta sẽ có cơ thể ngay lập tức thật chứ?" Cái mặt giấy của Tô Tô hưng phấn đỏ bừng.

Lý Diệu Chân không đáp, nhưng trong mắt cũng có mong đợi, nếu có thể tạo được cơ thể mới cho Tô Tô, cũng coi như đã thực hiện được tâm nguyện nhiều năm qua của nữ hầu này.

Đám người Sở Nguyên Chẩn đi theo, thuần túy là vì thấy hứng thú với tác phẩm của Tống Khanh.

Ty Thiên Giám Tống Khanh, được gọi là một trong Giám Chính, luyện kim thuật sư hàng đầu, danh tiếng lan xa, bọn họ mộ danh đã lâu.

Được xếp hạng là một trong Giám Chính, là vì Giám Chính dựa vào phẩm cấp nhất phẩm thuật sĩ cưỡng ép áp chế hắn, chứ nếu chỉ nói về tài học, về sự phát triển luyện kim thuật, e là Giám Chính cũng không bằng Tống Khanh.

Trước kia không có tư cách vào Ty Thiên Giám, hôm nay có Hứa Thất An dẫn đường, là cơ hội hiếm có, đương nhiên phải tới coi một phen, để xem luyện kim thuật của Tống Khanh, và Quan Tinh Lầu.

Tới gần Quan Tinh Lầu, từ đại sảnh lầu một, một bóng người mặc đồ vàng, mặt trứng ngỗng, mắt to vọt ra, Chử Thải Vi cười vui vẻ chạy ra nghênh đó.

Lệ Na vui vẻ chạy lên tiếp.

"Ta đã bảo Quế Nguyệt Lâu gói một bàn thức ăn, chỉ chờ ngươi tới đó." Chử Thải Vi nhảy một cái.

"Có móng heo ngâm tương, vịt tùng hoa, canh cá viên ta thích không?" Lệ Na cao hứng nhảy một cái.

"Có chứ có chứ, ý, Linh Âm không tới hả?"

"Bị nương nàng giữ lại trong phủ, khóc lóc quá chừng."

"Đáng thương ghê, nàng không tới, tất cả đồ ăn đều thuộc về chúng ta, ha ha ha."

"Ta cũng nghĩ vậy đó, hì hì hì."

Hai nha đầu dắt tay nhau, mặc kệ mọi người, nghênh ngang bỏ đi.

Hứa Thất An há miệng, quay đầu nói với mọi người: "Ty Thiên Giám ta khá là quen thuộc, để ta dẫn các ngươi đi thăm quan."

Hắn đã kính nhờ Dương Thiên Huyễn trở về đưa tin giúp, bảo Tống Khanh là hắn dẫn bạn tới Ty Thiên Giám thăm.

Bước vào đại sảnh, mùi dược liệu xông vào mũi, đám y giả áo trắng đang cắm cúi bận rộn, người cắt dược liệu, kẻ nấu thuốc, kẻ lật xem sách thuốc

Lúc này, tất cả y giả không hẹn mà cùng dừng công việc trong tay, nhìn ra ngoài cửa sảnh, hô to chào: "Hứa công tử!"

Y giả cửu phẩm cung kính như vậy, mọi người không hề thấy bất ngờ, trước kia trên mảnh vỡ Địa Thư, lúc nói về đồng la Hứa Thất An, số một đã từng đề cập tới chuyện hắn tinh thông luyện kim thuật, và có quan hệ rất tốt với Ty Thiên Giám Tống Khanh.

Hơn nữa, mặc dù thuật sĩ tâm cao khí ngạo, mơ hồ có dáng điệu người nối nghiệp Nho gia, nhưng cửu phẩm dù gì cũng chỉ là cửu phẩm, sự khác biệt về phẩm cấp không phải khác biệt về hệ thống là bù vào được.

Hứa Ninh Yến là con cờ của Giám Chính, có lẽ hắn cơ bản không giỏi luyện kim thuật, tất cả đều là cảnh giả do Giám Chính tạo ra, chính là để cho hắn thân cận với Ty Thiên Giám một cách hợp lý, che giấu tai mắt người ta. Sở Nguyên Chẩn nghĩ rất sâu xa.

Hứa Thất An khẽ vuốt cằm: "Các sư đệ cực khổ rồi, các sư đệ tiếp tục đi."

Chào hỏi xong, hắn dẫn đám người Sở Nguyên Chẩn đi lên lầu, nói thẳng:

"Ty Thiên Giám có chín tầng, đại sảnh tầng một là khu vực của cửu phẩm y giả, tầng hai là của bát phẩm vọng khí sư, cứ thế mà tính, tầng chín gọi là bát quái đài, là địa bàn của Giám Chính."

"Ta nghe nói, Giám Chính hình như đã ở trên bát quái đài rất nhiều năm." Lý Diệu Chân nói.

Ta hiểu ý ngươi nha. Ta cũng muốn biết, Giám Chính không mót đi cầu bao giờ à? Hứa Thất An thầm mắng, bề ngoài thì vẫn vô cùng cung kính:

"Nghe nói, Giám Chính là muốn chuyên tâm xem nhân gian."

Chuyên tâm xem nhân gian? Mọi người đều thầm kính nể, trong vô hình, hình tượng của Giám Chính chợt trở nên vô cùng cao lớn.

Thái độ lập tức thay đổi liền.

Giám Chính hẳn đã nghe thấy mình khen ông ta rồi! Hứa Thất An thầm nhủ.

Tiếp tục đi lên, dọc đường, bất kì thuật sĩ nào gặp phải Hứa Thất An, cũng đều cung kính chào hỏi, y như vãn bối gặp được sư trưởng.

Làm đám người Sở Nguyên Chẩn từ từ nhận ra có điều không đúng, nếu chẳng qua chỉ là quan hệ tốt, cần gì phải làm vậy?

Hơn nữa, đám thuật sĩ áo trắng chẳng bao giờ thăm hỏi sức khỏe tới Chung Ly, trong khi Chung Ly là Ngũ đệ tử của Giám Chính, địa vị vốn nên rất cao mới đúng.

Ừ, chắc tại vì nàng bị vận rủi quấn thân, người ngoài không dám dính. Sở Nguyên Chẩn thầm phỏng đoán.