TRUYỆN FULL

[Dịch] Đại Phụng Đả Canh Nhân

Q5 - Chương 1596: Thu phục (1)

Nữ giao nhân sắc mặt hoảng sợ giãy dụa, cái đuôi cá thon dài không ngừng vỗ, tựa như một con cá bị người ta xách lên ở giữa không trung.

Hứa Thất An lúc này mới thấy rõ nửa thân dưới của giao nhân, không quá khác với loài cá bình thường, nhưng vây đuôi phân nhánh rất dày rộng, cảm giác vung cái đuôi lên có thể đập chết người ta.

Cái đuôi cá vung mạnh mẽ, đường cong tuyệt đẹp, đặt ở trong nữ giới nhân loại, đây chính là cái, không, là đôi chân dài khỏe đẹp... Hứa Thất An chú ý tới trên người nàng mặc giáp mây, cổ đeo vòng cổ ngọc trai, sò biển xâu chuỗi lại thành, truyền đạt ý niệm:

“Ngươi là thân vệ của giao nhân nữ vương?”

Giao nhân khẳng định không biết nói ngôn ngữ nhân loại, cũng may nguyên thần cường đại đến trình độ nhất định, có thể trực tiếp truyền bá ý niệm, thay thế ngôn ngữ.

Cách dùng thô thiển nhất chính là để đối phương biết mình hỉ nộ ái ố, mà muốn dùng ý niệm thay thế ngôn ngữ, cấp bậc nguyên thần ít nhất Siêu Phàm (chỉ nhằm vào võ phu mà nói).

“Các ngươi là người nào!”

Nữ giao nhân kia nói.

Giao nhân nói là thần ma ngữ, là ngôn ngữ từ thời đại viễn cổ lưu truyền tới nay, cho nên Hứa Thất An chưa nghe hiểu.

Yêu cơ tóc bạc thản nhiên nói:

“Ngươi không có tư cách hướng chúng ta đặt câu hỏi, trả lời vấn đề của ta.”

Nàng lập tức phóng ra một luồng khí tức, liền khiến nữ giao nhân run rẩy cái đuôi cá, lộ ra vẻ mặt sợ hãi, dùng sức gật đầu.

Sắc mặt Cửu Vĩ Thiên Hồ nghiêm túc, nhìn cực kỳ xinh đẹp kiêu sa, nàng lúc này, mới có vài phần cao ngạo lạnh lùng của nữ vương, hỏi:

“Giao nhân đảo các ngươi có phải gặp phiền toái hay không.”

Nói xong, mắt nhìn nửa đoạn xác nhân ngư trên sàn thuyền.

Nữ giao nhân bị Hứa Thất An ‘xách’ ở không trung, ánh mắt dừng lại ở cái xác trên sàn thuyền, lộ ra nét bi ai, “Không lâu trước đây, có hậu duệ thần ma cường đại tới giao nhân đảo, cắn nuốt không ít tộc nhân của chúng ta. Nữ vương dẫn dắt thân vệ ra biển chiến đấu, chưa thể đuổi đi đối phương, rất nhiều tỷ muội đều bị ăn mất rồi.”

Quan điểm tình yêu của giao nhân trung trinh đến dị dạng, gặp vợ chồng bốc đồng, còn có thể kiên trì chế độ một thai, đừng nói ba thai, hai thai bọn họ cũng không muốn.

Cho nên, cho dù trải qua vô tận năm tháng sinh sản, số lượng giao nhân cũng mãi không thể tăng lên, có đôi khi thậm chí là tăng trưởng âm.

Mỗi một vị tộc nhân đều dị thường quý giá.

Hứa Thất An hỏi:

“Con giao long này vì sao phải ăn các ngươi.”

Nữ giao nhân nghẹn khuất lắc đầu, nói:

“Ta không biết.

“Các tộc nhân bây giờ tránh ở trong hang động trên đảo, không dám ra biển. Nữ vương đã bị thương, ở trong cung điện tu dưỡng. Ta là ra ngoài tra xét tình huống, vừa rồi nghe thấy bên này có một tiếng rống lên của nó, liền đến xem.”

Nói tới đây, nàng lại nghĩ tới sự khủng bố bị quái vật chi phối, đôi mắt như vàng vụn bối rối chuyển động, nhìn chung quanh, nơm nớp lo sợ nói:

“Các ngươi cũng đã gặp phải nó tập kích à.

“Ta chỉ là đến tra xét tình huống, không có ác ý, van cầu các ngươi tha cho ta, nếu là để nó phát hiện ta, nó sẽ phát cuồng.”

Thấy Hứa Thất An và Cửu Vĩ Thiên Hồ sắc mặt bình tĩnh, một bộ dáng hoàn toàn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, nàng càng thêm lo lắng:

“Các ngươi có thể không biết, nó vừa gặp được giao nhân sẽ phát cuồng, nó một khi phát cuồng, nữ vương cũng không phải đối thủ của nó.”

Đừng tưởng nó rời khỏi, liền cảm thấy chỉ có vậy mà thôi.

Hứa Thất An nghe không hiểu thần ma ngữ, quay đầu nhìn về phía Cửu Vĩ Thiên Hồ, người sau mang lời của nữ giao nhân phiên dịch một lần.

Hứa Thất An biến sắc, chỉ vào mặt biển dưới thân nữ giao nhân, kinh hoảng nói:

“Là nó sao!”

Nữ giao nhân cúi đầu nhìn, chỉ thấy mặt biển sóng biếc phập phồng lộ ra một cái đầu rồng dữ tợn, con ngươi màu đỏ tươi lạnh lùng nhìn nàng, chậm rãi mở ra cái mồm to như chậu máu.

“A ~”

Nàng phát ra một tiếng thét chói tai, sắc mặt bởi vì sợ hãi mà vặn vẹo, đuôi cá run run như co giật, nơi nào đó của phần đuôi vỡ ra, phun ra chất lỏng trong trẻo.

Vậy đã bị dọa tè rồi, ừm? Đợi chút, răng nanh... Hứa Thất An chú ý tới, vị nữ giao nhân này khi thét chói tai, cái miệng nhỏ nhắn mở ra, lộ ra hai cái răng nanh nho nhỏ sắc bén.

Giao Nhân tộc không có lộc ăn* à... Hắn có chút tiếc nuối nghĩ, không hù dọa đối phương nữa, thao túng giao long lặn vào đáy biển, chờ sau khi cảm xúc của nữ giao nhân có thể bình ổn lại, nói:

(*): nghĩa bóng.

“Nó đã bị ta thu phục, bây giờ mang chúng ta đi gặp giao nhân nữ vương.”

Ánh mắt nữ giao nhân liên tiếp nhìn về phía mặt biển, chưa hoàn toàn tin tưởng, sắc mặt vẫn sợ hãi như cũ.

Hứa Thất An thao túng giao long nổi lên mặt nước, thao túng nó bơi vòng quanh con thuyền, bộ dáng ngoan ngoãn dễ bảo.

Sau khi nữ giao nhân tận mắt thấy, dần dần tiếp nhận sự thật, lựa chọn tin tưởng, ánh mắt nàng nhìn về phía Hứa Thất An khó nén được sự kinh ngạc.

Phải biết rằng con giao long này là tồn tại so với nữ vương còn cường đại hơn, mà sinh vật cường đại như vậy, lại cam tâm tình nguyện thần phục.

Cái này so với giết chết nó còn khó hơn.

Nàng biết ác giao thần trí điên cuồng, không có lý trí.

Nghĩ đến đây, nữ giao nhân càng thêm kính sợ.

Nhưng nàng vẫn quật cường lắc đầu:

“Ta, ta cần hướng nữ vương bẩm báo trước.”

Nàng không có khả năng một mình mang cường giả khủng bố như thế đi gặp nữ vương, đây là giác ngộ nữ vương thân vệ nên có, giác ngộ cao hơn cả sinh mệnh.

Hứa Thất An khẽ gật đầu:

“Đi sớm về sớm.”

Tùy tay mang nàng ném ra ngoài, nữ giao nhân ở giữa không trung trượt ra một đường cong, ‘Phốc’ rơi xuống biển.

...

Kinh thành.

Linh Bảo Quan, trong tiểu viện yên lặng, Sở Nguyên Chẩn ngồi xếp bằng ở trong tĩnh thất, nhìn Lạc Ngọc Hành trên bồ đoàn đối diện, thanh lạnh tuyệt mỹ như cửu thiên tiên tử.

“Quốc sư cảm thấy, ta nên đi ra đạo của bản thân, tấn thăng Siêu Phàm như thế nào?”

Sở Nguyên Chẩn khiêm tốn thỉnh giáo.

Thân là đệ tử ký danh của Nhân tông, đi là kiếm đạo, đối tượng Sở Nguyên Chẩn có thể thỉnh giáo chỉ có Lạc Ngọc Hành.

Hứa Thất An trước khi đi nói chuyện một buổi, cùng với thành viên Thiên Địa hội lục tục tấn thăng Siêu Phàm, đều mang đến áp lực thật lớn cho hắn, khiến hắn sốt ruột không dằn được muốn nâng cao bản thân, siêu thoát phàm nhân, bước vào lĩnh vực Siêu Phàm.

Lạc Ngọc Hành ở trước mặt người ngoài, trước sau luôn là bộ dáng tĩnh lạnh cao ngạo, nghiêm nghị không thể xâm phạm.

Nàng hơi trầm ngâm, chậm rãi nói:

“Nhân tông ba kiếm thuật lớn, ngự, tâm, khí, hai cái trước muốn phát huy cực hạn, đều cần nguyên thần cường đại chống đỡ. Ngươi không tu tâm pháp đạo môn, tứ phẩm đã là cực hạn. Về phần khí, dưỡng ý của ngươi, đã mở ra một con đường hoàn toàn mới.

“Chỉ là chiêu này chú ý tích lũy dày bùng nổ mạnh, có thể làm đòn sát thủ, lại khó có thể dùng ở lúc đối địch bình thường.”

Sở Nguyên Chẩn cười khổ nói:

“Quốc sư tuệ nhãn.”

Lạc Ngọc Hành nói:

“Dưỡng ý, dưỡng ý khí, cũng là cảm xúc. Nghiệp hỏa của Nhân tông vừa vặn là thất tình lục dục, vì sao không thử hướng phương diện này thăm dò.”

Mắt Sở Nguyên Chẩn sáng lên, tiếp đó vẻ mặt phức tạp.

Hắn vừa cảm thấy quốc sư đẩy ra cho mình cánh cửa thế giới mới, lại vừa cảm thấy phía sau cửa có thể là vực sâu vạn trượng.

Ta nếu như bị nghiệp hỏa ăn mòn làm sao bây giờ, chẳng lẽ cũng tìm Hứa Thất An song tu sao... Sắc mặt Sở Trạng Nguyên càng thêm phức tạp. :v

...