“Ngươi cũng đi rửa ráy chút.”
Hứa Thất An nhìn Lệ Na, nâng tay chỉ đầm nước, không quên hỏi: “Trong mảnh vỡ Địa Thư có dự trữ quần áo sạch sẽ chứ?”
“Có có.”
Lệ Na bỏ xuống một câu, ở trên tảng đá nhảy lên, cắm đầu lao vào đầm nước.
Hứa Thất An quay người đi, ngồi ở trên tảng đá lớn, bên cạnh chỉ có Mộ Nam Chi cùng con cáo trắng nhỏ trong lòng nàng.