TRUYỆN FULL

[Dịch] Đại Phụng Đả Canh Nhân

Q2 - Chương 729: Kiêng kị (2)

Lý Diệu Chân chớp mắt, cảm thấy nên thêm mồi lửa, không thể để gã trên đỉnh đầu quá nhàn nhã, tìm một cơ hội xen vào đề tài, cười nói:

“Nói tới, Tô Tô tỷ tỷ gia cảnh thê lương, nhiều năm trước cha nương đều đã mất, cùng ta sống nương tựa lẫn nhau. Lần này đến kinh thành, tỷ ấy sẽ không đi nữa.”

Trong mắt Vương Tư Mộ hiện lên ánh sáng sắc bén: “Ồ? Không đi nữa?”

Tiểu tiện nhân này thật đúng là muốn làm thiếp cho Hứa Nhị lang? Hứa Nhị lang rõ ràng từng nói trong nhà hắn không có thiếp thất, a, quả thật là chưa có thiếp thất, bởi vì chưa chính thức nạp thiếp!

Trong lòng Vương Tư Mộ đột nhiên trầm xuống.

Lý Diệu Chân nói tiếp: “Tô Tô cùng Hứa Ninh Yến tình đầu ý hợp, ta tính mang Tô Tô để lại Hứa phủ, không cầu có vị trí chính thê, làm thiếp là được.”

A! Tiểu thiếp của Hứa Ninh Yến? Vậy không có việc gì.

Vương Tư Mộ lại cháy lên hi vọng, lộ ra nụ cười hữu hảo phát ra từ trong lòng.

Ồ, tình đầu ý hợp với đại ca à... Trong mắt Hứa Linh Nguyệt cũng hiện lên ánh sáng sắc bén, ngoài cười nhưng trong không cười nói:

“Tô Tô tỷ tỷ giấu thật tốt, muội thế mà mãi chưa phát hiện tỷ cùng đại ca của muội tình đầu ý hợp. Thật tốt, sau khi Phù Hương cô nương ốm chết, đại ca vẫn luôn buồn bực không vui, giờ thì tốt rồi, có Tô Tô tỷ tỷ, nghĩ hẳn đại ca có thể dần dần vui vẻ lên.”

Đây là mang ta so sánh nữ tử phong trần sao... Tô Tô nhìn Hứa Linh Nguyệt một cái.

Lý Diệu Chân nghe thấy tiếng bước chân rất nhỏ rời khỏi, Hứa Ninh Yến lặng lẽ đến, lại lặng lẽ chuồn.

Ù ù cạc cạc lửa đốt đến trên người ta, lấy tính tình Linh Nguyệt, sợ không phải muốn giấu kim ở trong quần áo ta... Không được, không thể để thẩm thẩm nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật, ta muốn thấy thẩm bị treo lên đánh, con người phải có sơ tâm... Hứa Thất An đen mặt, bước về phía nội sảnh.

Thẩm thẩm cầm cái ấm nhỏ, cúi lưng, đang tưới nước cho chậu hoa mình âu yếm.

“Khụ khụ!”

Hứa Thất An ho khan một tiếng, hấp dẫn thẩm thẩm chú ý, nói:

“Thẩm thẩm à, cháu vừa rồi thấy Linh Nguyệt dẫn Vương tiểu thư đi làm việc thêu thùa may vá, thẩm nói muội ấy cũng thật là, người ta là tới làm khách, sao có thể để người ta làm việc.”

Thẩm thẩm vừa nghe liền cuống lên, “Vậy làm sao được, Linh Nguyệt nha đầu này cũng không thông minh hơn Linh Âm, bụng dạ quá thành thật, cả ngày chỉ biết làm việc, tương lai lập gia đình, không chừng làm tỳ nữ cho mẹ chồng tương lai sai bảo.

“Vương tiểu thư người ta là thiên kim Thủ phụ, dẫn người ta đi thêu thùa may vá là thế nào, tức chết lão nương rồi.”

Nói xong, thẩm thẩm bỗng nhiên nhớ tới cái gì, nói: “Ninh Yến à, trong nhà hình như không có chén lưu ly, chỉ có khay sứ chén sứ nhà bình thường, cách bữa trưa còn sớm, cháu giúp thẩm thẩm đi mua một ít trở về?”

Thẩm thẩm lựa lời thương lượng: “Có mấy cái chén lưu ly, nhà chúng ta càng có thể diện hơn phải không, không thể để Vương gia tiểu thư thấy rõ.”

“Được được được, thẩm thẩm mau đi đi.” Hứa Thất An thúc giục.

Thẩm thẩm bước nhanh rời khỏi.

Thẩm thẩm cố lên, thẩm thẩm đi mạnh khỏe... Nhìn bóng lưng thướt tha của thẩm thẩm, Hứa Thất An lộ ra nụ cười.

Nếu mua chén, một đi một về cần bao lâu, như vậy liền không nhìn thấy kết cục thẩm thẩm rank Sắt Đen này chen vào trong rank Vương Giả chiến đấu, bị bắt nạt thê thảm.

Hứa Thất An nghĩ nghĩ, lấy ra tấm gương ngọc thạch nhỏ, mang một bộ chén ngọc Long Huyết Lưu Ly quý giá trong nhà riêng của Tào quốc công bày ở trên bàn.

Lại mang vại sứ nhỏ long phượng trình tường, vài cái khay sứ Thanh Hoa lấy ra, đưa đến phòng bếp, bảo đầu bếp dùng chúng nó để đựng đồ ăn.

Bên kia, thẩm thẩm bước nhỏ, hấp tấp vào khuê phòng của con gái.

Không khí nơi này đã có chút giương cung bạt kiếm, ba nữ nhân âm thầm phân cao thấp, giống như tuyệt thế cao thủ so đấu nội lực, lâm vào cục diện bế tắc, ai cũng không làm gì được ai.

“Đang yên đang lành làm việc thêu thua gì chứ.”

Thẩm thẩm tiến vào phòng, nháy mắt đánh vỡ cục diện bế tắc, nội lực tuyệt thế cao thủ phóng ra giống như thủy triều rút lui.

“Cả ngày chỉ biết làm những việc này, con bây giờ cũng là đại tiểu thư của Hứa phủ rồi, phải có tự giác đối ứng với thân phận, hiểu chưa?” Thẩm thẩm răn dạy con gái.

“Nương, con biết rồi.” Hứa Linh Nguyệt cúi đầu.

Tô Tô mỉm cười hô một tiếng Hứa phu nhân, liền thu liễm “nanh vuốt”, cúi đầu khâu áo.

Bà ấy vừa tới đã áp chế được Linh Nguyệt cùng Tô Tô... Vương Tư Mộ thấy ở trong mắt, phục ở trong lòng. Lúc nàng ở phủ, mẫu thân nói nàng, nàng có thể phản bác mẫu thân không còn lời nào để chống đỡ.

Mà Hứa Linh Nguyệt và Tô Tô ở trước mặt chủ mẫu Hứa gia, nàng nhìn thấy là hoàn toàn áp chế, ngay cả tranh luận cũng không có.

Thẩm thẩm thấy Vương Tư Mộ không làm việc may vá thêu thùa, nhẹ nhàng thở ra, nghĩ đã đến đây, thì ngồi xuống nói chuyện phiếm.

Hòa ái dễ gần giải thích: “Đều do ta, ta bình thường lười quản cửa hàng cùng ruộng đất bên ngoài, còn có Ty Thiên Giám bên kia chia hoa hồng, những thứ này tất cả đều là Linh Nguyệt quản. Nó mỗi ngày bận bịu không ngừng, dưỡng thành thói quen.”

Đến rồi đến rồi, bà ấy bắt đầu gõ mình rồi... Ý tứ của bà ấy là, mình tương lai nếu muốn quản sổ sách trong nhà, trước qua Hứa Linh Nguyệt một cửa ải này... Vương Tư Mộ thầm nghĩ.

Sau khi thẩm thẩm đến đây, trong phòng liền tràn đầy hài hòa.

Hứa Thất An đứng ở nóc nhà, nghe các nữ nhân trong phòng đối thoại không dinh dưỡng, trong lòng không khỏi bắt đầu bội phục đối với Vương Tư Mộ.

Nàng áp chế bản tính rất tốt, hoàn toàn mang mình diễn thành một tiểu thư khuê các ngoan ngoãn dịu dàng, ý đồ cho thẩm thẩm cùng cả nhà chúng ta ấn tượng cả người vẫn lật vô hại.

Không hổ là thiên kim nhà Vương Thủ phụ, có mấy chiêu.

...

Bữa trưa dần dần tới gần, thẩm thẩm mang theo Vương tiểu thư cùng các nữ quyến trong nhà đi nội sảnh, chuẩn bị ăn cơm.

Mỗi ngày thức ăn như thế nào, cũng là một trong các tiêu chuẩn cân nhắc nội tình Hứa phủ, nhưng có khách nhân, thức ăn phong phú là theo lý thường. Cho nên Vương Tư Mộ xem không phải thức ăn, mà là đồ sứ.

Thẩm thẩm gọi Vương tiểu thư vào ngồi, Vương Tư Mộ nhìn thoáng qua thức ăn trên bàn, đều là vừa bưng lên, chưa từng động vào. Lúc này vừa tới giờ cơm, nơi này lại là bàn chính, trong nhà rõ ràng có nam nhân, vì sao là các nàng ăn trước?

Vương Tư Mộ thử nói: “Sao không thấy Hứa Ngân la?”

Thẩm thẩm khoát tay áo, thuận miệng nói: “Trong phủ chỉ có hắn là nam nhân, ngồi chung với ngươi không tiện, ta bảo nó đi phòng mình ăn rồi.”

... Trong lòng Vương Tư Mộ nhảy dựng, nhìn chủ mẫu Hứa gia thật sâu, thầm nhủ: ngươi lại là kiêng kị nàng như thế nào chứ, Hứa Ngân la!

Lúc này, thẩm thẩm cầm lấy bầu rượu ngọc, nhiệt tình chiêu đãi: “Đây là rượu ngọt trong phủ ủ, nếm thử.”