TRUYỆN FULL

[Dịch] Đại Phụng Đả Canh Nhân

Q1 - Chương 184: Dẫn muội tử và thẩm thẩm đi xem nhà mới (1)

Tôn Thượng thư tới Ngự Thư Phòng, trong gian phòng rộng rãi xa hoa chỉ có ba người, Nguyên Cảnh Đế ngồi trên hoàng tọa; Vương Thủ phụ đa mưu túc trí và đại thanh y tóc mai đã bạc.

Thượng thư đại nhân theo thói quen nhìn Thủ phụ lão đại ca, phát hiện sắc mặt đối phương ngưng trọng, ánh mắt nặng nề, khiến Tôn Thượng thư vốn tưởng chỉ là gọi mở cuộc họp cỡ nhỏ sững người.

Ngụy Uyên lại đang bày trò gì đây. . . . ông ta lập tức nghiêng đầu qua nhìn đại thanh y, nhưng đại hoạn quan lúc nào cũng khí chất ôn hòa, thâm trầm nội liễm, làm không ai nhìn thấu được suy nghĩ trong lòng.

Tôn Thượng thư dâng lên dự cảm không hay, hành lễ xong thì im lặng đứng yên ở chỗ của mình.

Thời gian chậm chạp trôi qua, các đại thần lần lượt chạy tới, hành lễ đứng vào vị trí. Suốt quá trình ấy, Nguyên Cảnh Đế đều nhắm mắt dưỡng thần, mãi tới khi nghe thấy tiếng của Công bộ Thượng thư.

Nguyên Cảnh Đế mở mắt ra, quan sát chúng thần, người được tham gia họp nhỏ đều là đại lão trong triều, quan lớn bình thường cũng không có tư cách này.

"Ngụy ái khanh, nói cho các khanh nghe đi."

Ngụy Uyên đáp lời, bước ra khỏi hàng, nói: "Đêm qua, Đả Canh Nhân phát hiện được một đại trạch nuôi nhốt nam nữ đồng và tư xướng (gái điếm). Những nữ nhân đó vốn đều là con nhà đàng hoàng, các thiếu niên cũng là hài tử của nhân gia bình thường. Bọn họ bị bọn buôn người bắt về giam giữ trong đại trạch đó, bị buộc phải hầu hạ khách nhân tới đó tìm vui hàng đêm. . . ."

"Đêm qua Đả Canh Nhân ra tay sấm sét, vây quét ổ tặc này, bắt được mười ba khách làng chơi, trong đó mười người là thân có chức quan, ba người là cự thương trong kinh. Ngoài ra, Đả Canh Nhân còn vớt được mười bộ hài cốt trong giếng ở hậu viện, đều là người bị giết hại."

Lời Ngụy Uyên đã gây nên sóng to gió lớn trong Ngự Thư Phòng. Các đại thần đều ồn ào bàn tán, bất chấp quy củ giữ im lặng của triều hội.

Lừa bán người, nuôi tư xướng, giao dịch quyền – sắc. . . . Lỗi nào cũng là lỗi nặng nhất, đều có thể khiến quan viên phạm phải vạn kiếp bất phục, nhất là còn đang trong thời gian kinh sát, muốn bảo vệ cũng không bảo vệ nổi.

Nhưng Ngụy Uyên vẫn chưa nói xong, lại ném ra thêm một đòn cực nặng: "Theo điều tra, chủ nhân của đại trạch đó có qua lại với Vu sư Vu Thần Giáo. Quỷ chú khắc ở trong thành giếng chính là chứng cứ. Theo lời khai của chủ nhân đại trạch, hắn là làm việc cho Công bộ Lưu Thượng thư. Đại trạch này là nơi chuyên dụng để kéo bè kết phái, tìm lạc tầm hoan, cũng là cứ điểm để âm thầm liên lạc với Vu Thần Giáo."

Chúng thần xôn xao nhốn nháo.

Nếu nãy giờ vẫn còn coi như giữ gìn được hình tượng nhất định, thì bây giờ, phòng họp chẳng khác gì cái chợ, người thì quát váng lên, mắng Ngụy Uyên vu cáo kẻ khác, kẻ thì lập tức đòi chém đầu chó của Ngụy Uyên.

Đại thái giám đứng hầu bên cạnh Nguyên Cảnh Đế hô im lặng ba lần liền, nhưng vẫn không giải quyết được tình hình hỗn loạn.

Kết bè kết cánh, lừa bán nhân khẩu, bức lương nữ làm kỹ nữ, những tội này đều nằm trong phạm vi phạm tội trái pháp luật. Nhưng cấu kết với Vu Thần Giáo thì hoàn toàn khác, đó là tội phản quốc.

Theo luật pháp Đại Phụng, kẻ phản quốc, phải bị di cửu tộc.

"Rầm!" Nguyên Cảnh Đế vỗ bàn một cái, ngự thư phòng tức khắc im bặt. Ông ta quét ánh mắt sắc bén qua đám chúng thần, sau đó dừng lại nhìn Thủ phụ Vương Trinh Văn.

"Vương ái khanh thấy thế nào?"

Thủ phụ bước ra khỏi hàng, trầm giọng: "Việc này cần phải tra rõ, không thể bỏ qua."

Lời này nghe như ba phải, nhưng Hình bộ Tôn Thượng thư nhạy cảm phát giác ra lão đại ca đang có ý nghiêng về phía Ngụy Uyên, lập tức hiểu ngay ý của lão đại ca.

Đứng về phe Công bộ Thượng thư, quá lắm là kiếm được một cái nhân tình lớn, và làm mất mặt Ngụy Uyên.

Đứng về phe Ngụy Uyên, một khi thẩm tra ra, Công bộ Thượng thư sẽ tiêu đời, Tề đảng sẽ tổn thất một lĩnh tụ.

Trong án Tang Bạc, Vương đảng đã từng có ý giá họa cho Công bộ Thượng thư, làm Tề đảng trọng thương. Tuy là đã thất bại, nhưng hiện giờ đúng là một cơ hội.

Nguyên Cảnh Đế nhìn Ngụy Uyên: "Phạm nhân ở đâu?"

Ngụy Uyên lắc đầu, hành lễ: "Đêm qua phạm nhân đã bị vu thuật chú giết, chết không đối chứng."

Nguyên Cảnh Đế nhíu mày.

Ngự Thư Phòng chìm vào tĩnh mịch, đám đại thần nhìn Ngụy Uyên với ánh mắt cổ quái, dường như đang nói: Không có đối chứng ngươi còn nói làm gì?

Thủ phụ Vương Trinh Văn nghiêng đầu, cũng nhíu mày nhìn Ngụy Uyên.

Công bộ Thượng thư cong môi cười khẩy, bước ra khỏi hàng, hô to: "Bệ hạ, thần oan uổng. Ngụy Uyên vu oan vi thần, thỉnh bệ hạ làm chủ."

Nguyên Cảnh Đế trầm mặt: "Ngụy Uyên, ngươi có gì để nói?"

Ngụy Uyên cực kì trấn định, cất cao giọng: "Thần thỉnh bệ hạ cho gọi đồng la Hứa Thất An."

Đồng la Hứa Thất An. . . . Nghe thấy cái tên này, sắc mặt các đại thần lập tức trở nên quái dị. Căn cứ vụ Chu Xích Hùng lần trước, vào lúc mấu chốt như này mà gọi Hứa Thất An, nhất định là câu chuyện sẽ còn phần kế tiếp, Ngụy Uyên vẫn còn giữ hậu chiêu.

Nhất là người của Vương đảng, vô thức có cảm giác bài xích với mấy chữ "Cho gọi Hứa Thất An" này.

Công bộ Thượng thư biến sắc, nhưng nhanh chóng che giấu cảm xúc, duy trì trấn định.

Nguyên Cảnh Đế trầm mặc mấy giây, nói: "Truyền."

Hơn mười phút sau, Hứa Thất An mặc đồng phục đen, ngực đeo chiêng đồng đi vào Ngự Thư Phòng, hắc kim trường đao đeo sau lưng đã bị thu mất rồi.

Đi cùng còn có Chử Thải Vi và hai Ty Thiên Giám áo trắng.

"Bái kiến bệ hạ." Hứa Thất An khom người hành lễ.

Nguyên Cảnh Đế thờ ơ nhìn đồng la nhỏ. Ngụy Uyên quay đầu, cười: "Thuật lại phát hiện của ngươi cho bệ hạ."

Hứa Thất An bèn kể lại chuyện định dùng bạc bệ hạ ban thưởng đi mua nhà, kết quả gặp phải tòa nhà ma quái, rồi thông qua cộng tình, phát hiện tòa đại trạch tư nhân kia. . . . Từ đầu chí cuối kể ra hết.

Công bộ Thượng thư càng nghe, sắc mặt càng khó coi, lòng từ từ trầm xuống.

Người đã bị giết, tối hôm qua Đả Canh Nhân rõ ràng đã giận điên. Bọn họ không có chứng cứ, muốn lừa bổn quan. . . . Công bộ Thượng thư ổn định tâm tình, cười xùy trong lòng.

Bổn quan làm quan nửa đời, trải qua biết bao nhiêu là sóng gió, chỉ chút trò nhỏ này á, hừ!

Hứa Thất An nói xong, thấy Nguyên Cảnh Đế thờ ơ, mặt không cảm xúc bèn bổ sung: "Nữ quỷ bị bắt đang ở trong bàn phong thủy của Thải Vi cô nương Ty Thiên Giám, nếu bệ hạ muốn nghiệm chứng, có thể chọn người tin cẩn, cho cộng tình với nữ quỷ."

Nói xong, trong lòng sầm sì nghĩ: Nhất định phải tìm nam tử tới cộng tình nha.