Hứa Nguyên Sương thân là Thuật sĩ, nghe vậy khẽ nhíu lại đôi lông mày thanh tú:
“Chỉ bằng chút long khí này?”
Cơ Huyền nheo mắt, cười tủm tỉm nói:
“Vậy không phải còn có người bên dưới sao. Hứa Thất An chỉ là nỏ mạnh hết đà, không tới nửa khắc, hắn cùng lão thất phu Võ Lâm minh sẽ nuốt hận ở trong tay Kim Cương pháp tướng.
“Nói thật với muội đi, lần hành tẩu giang hồ này, mục đích thật sự của quốc sư là để ta mượn dùng long khí đột phá cảnh giới siêu phàm.
“Hôm nay Hứa Thất An đã là cá trong chậu, ta cũng nên sớm chuẩn bị tấn thăng.”
Trong tay hắn kéo một cái hộp, mở ra, lực lượng khí huyết nồng đậm đập vào mặt.
Cho dù chưa bao giờ thấy Huyết Đan, hai tỷ đệ cũng liếc một cái liền nhận ra.
Hứa Nguyên Hòe thấp giọng nói:
“Ngươi muốn đoạt cơ duyên của hắn, giẫm hắn tấn thăng tam phẩm...”
Cơ Huyền hiện lên một nụ cười ôn hòa, nhìn biểu đệ, trêu chọc nói:
“Sao, không nỡ thấy đại ca ruột chết? Lúc hắn ở Vân Châu đánh ngươi, cũng không thấy nương tay nha.
“Hắn sinh ra ý nghĩa chính là chịu tải khí vận công cụ, cũng là công cụ, nên dùng thì dùng, nên vứt liền vứt.
“Nguyên Hòe, hắn chết rồi, ngươi chính là trưởng tử của quốc sư, ngươi sẽ kế thừa mọi thứ của quốc sư, bao gồm Hứa Châu.”
Hứa Nguyên Hòe khinh thường nói: “Trừ võ đạo, danh lợi với ta mà nói, đều là mây bay.”
Dừng một chút, nói: “Lúc ở Ung Châu, hắn nếu không nương tay, ta sớm đã chết.”
Nói xong câu này, hắn vội vàng chuyển hướng đề tài:
“Phụ thân từng nói, mọi việc đều phải có hai tay chuẩn bị, nếu chỉ hướng đến một mục tiêu, dễ dàng khiến bản thân lâm vào tuyệt cảnh.
“Nếu việc này không thành, ngươi lại như thế nào?”
Cơ Huyền đang muốn trả lời, Hứa Nguyên Hòe lại bị một tiếng vang lớn làm kinh ngạc, không nghe nữa, quay đầu đi, quan sát chiến đấu.
“Keng!”
Phù đồ bảo tháp một lần nữa bị giới đao bổ, phát ra tiếng rên rỉ chói tai.
Thân tháp xuất hiện một vết đao nhợt nhạt.
Cùng lúc giới đao chém trúng, thần kiếm hắc quang lượn lờ theo đó đẩy ra, tiếng “Đinh” bén nhọn, mũi kiếm đâm vào cửa phù đồ bảo tháp, khiến cửa tháp tách ra một khe hở nhỏ bé.
Côn bổng chày Kim Cương các loại vũ khí sau đó hạ xuống, đánh phù đồ bảo tháp vang “keng keng” không ngừng.
Lão thất phu Võ Lâm minh lấy tư thái kiến càng lay cổ thụ, chen vào giữa hai người, khống chế đao khí lao về phía mi tâm Kim Cương pháp tướng.
Phành!
Kim Cương pháp tướng bật ngửa ra, lảo đảo lui lại mấy bước, lớp sơn vàng ở mi tâm loang lổ.
Nó cũng không thể chống lại được lão thất phu công kích.
Phù đồ bảo tháp có thể thở dốc, thân tháp xoay tròn, chấn động ra lực lượng tầng thứ hai, vừa trấn áp Kim Cương pháp tướng, vừa hiển hóa “Đại Trí Tuệ pháp tướng”, xoay ngược bánh xe ánh sáng.
Kim Cương pháp tướng xuất hiện ngưng trệ lần nữa.
Lão thất phu nhân cơ hội vòng quanh Kim Cương pháp tướng bay múa, chưởng đao tung bay quét ngang, từng ánh đao vặn vẹo không khí, “keng keng keng” bổ vào trên thân Kim Cương pháp tướng.
Tung tóe ra mảnh vụn ánh sáng màu vàng.
Đao khí có thể dễ dàng phá vỡ thân thể tam phẩm Kim Cương, hoàn toàn không thể làm gì được pháp tướng đáng sợ này.
Kỹ thuật cạo gió của lão tiền bối lô hỏa thuần thanh... Hứa Thất An mua vui trong khổ, lấy phương thức nói nhảm để giảm bớt áp lực trong lòng.
Thủ đoạn giảm trí tuệ của “Đại Trí Tuệ pháp tướng”, nhiều nhất chỉ có thể ảnh hưởng một lát, không đến hai giây, Kim Cương pháp tướng từ trạng thái mờ mịt giãy thoát, hai mươi tư cánh tay đồng loạt phát động công kích.
Thoạt nhìn như là người có mười hai đôi cánh tay đang đập ruồi bọ, ruồi bọ bằng vào thân pháp linh hoạt, ở giữa đao thương kiếm vũ trằn trọc xê dịch, khi thì bay cao, khi thì lượn thấp.
Thừa dịp lão thất phu dây dưa Kim Cương pháp tướng, Hứa Thất An đắm chìm trong trong Dược Sư pháp tướng câu thông tháp linh:
“Tiền bối, ngươi không sao chứ?”
“Có sao, còn tiếp tục như vậy, ta sẽ giống với tấm Hồn Thiên Thần Kính kia.”
Lão hòa thượng pháp linh trả lời.
Ta nếu là tinh thông Phật pháp thì tốt rồi, có thể khống chế phù đồ bảo tháp... Cảm xúc lo âu của Hứa Thất An tăng vọt.
Phù đồ tháp tuy là pháp bảo của Bồ Tát, nhưng pháp bảo cũng là cần người để sử dụng.
Tựa như Trấn Quốc Kiếm, Hứa Thất An có thể sử dụng nó chém Kim Cương, nhưng bảo Trấn Quốc Kiếm tự giết địch, đừng nói chém Kim Cương, nói không chừng bánh bao thịt đánh chó có đi không có về.
Phù đồ bảo tháp cũng là đạo lý tương tự.
Hứa Thất An không tu Phật pháp, không có vị cách Bồ Tát, căn bản không thể sử dụng phù đồ bảo tháp.
Dựa hết vào lão hòa thượng pháp linh vì yêu phát điện.
“Xin tiền bối chuyên tâm chữa thương cho ta, chữa trị kinh mạch, khí hải của ta.”
Hắn bây giờ cần tranh thủ là thời gian.
Lôi mâu của Nạp Lan Thiên Lộc phá hủy sinh cơ của hắn, đương nhiên cũng phá hủy kinh mạch và khí hải, khí hải cùng kinh mạch không thể hoàn toàn chữa trị, hắn căn bản không dùng ra được con bài chưa lật.
Xẹt xẹt ~
Lôi điện quấn quanh chùy Kim Cương, bộc phát ra vô số đạo hồ quang, chúng nó đan thành một tấm lưới điện bao phủ không gian chung quanh.
Lão thất phu bị tấm lưới điện trải rộng mỗi một tấc không gian này tiếp xúc, thân hình linh hoạt bay lượn nhất thời cứng đờ, sau đó khí cơ bùng nổ, khu trừ dòng điện.
Sự ngưng trệ nhỏ bé khó mà phát hiện này, trong mắt cao thủ cấp bậc này, đó là sơ hở lớn bằng trời.