Ngươi xác định không phải nói giỡn? !
Hứa Thất An rất muốn túm cổ áo Triệu Thủ, lớn tiếng chất vấn.
Rất sớm trước kia Hứa Thất An đã biết Nho Thánh phong ấn Vu Thần và Cổ Thần, nhưng phong ấn Phật Đà, là điều hắn tuyệt đối không ngờ tới.
Từ trước tới nay chưa từng có ai nói về cái này.
Cho dù hắn bây giờ đã đủ cường đại, tiếp xúc đến rất nhiều tu sĩ cấp bậc cao, ngay cả đạo thủ một tông Lạc Ngọc Hành cũng từng song tu với hắn.
Nhưng ở trước hôm nay, vẫn chưa có ai hướng hắn lộ ra bất cứ tình báo tương quan nào.
“Có lẽ, không phải không có ai hướng ta lộ ra, mà là không có ai biết chuyện này.” Trong đầu Hứa Thất An lóe lên tia sáng.
Hiện nay biết bí ẩn này, trừ Phật môn, chỉ sợ chỉ có Triệu Thủ người mạnh nhất Nho gia này... Cái này không quan hệ với phẩm cấp, mà là Triệu Thủ kế thừa Nho gia, đương nhiên cũng liền kế thừa những bí mật bị thời gian vùi lấp kia... Hứa Thất An mượn điều này triển khai liên tưởng, bỗng nhiên hiểu ra rất nhiều chuyện trước kia không nghĩ ra.
“Căn cứ Bạch Cơ thuật lại tình báo công chúa Vạn Yêu quốc cho ta, năm trăm năm trước, Phật môn giúp Võ Tông soán vị, từng có Bồ Tát chết bởi tay Giám Chính đời đầu. Lúc ấy ta thế mà chưa nghi ngờ Phật Đà vì sao không ra tay ngăn cản.
“Cao thủ nhất phẩm, ở trong bất cứ thế lực nào cũng là cực kỳ quý giá, thậm chí là tồn tại như thủ lĩnh. Cho dù Phật môn cao thủ nhiều như mây, cũng không chịu nổi tổn thất như vậy.
“Mặt khác, ba trăm năm trước, Đại Phụng bội bạc, Nho gia diệt Phật. Phật Đà cũng chưa ra tay. Thì ra là thế, thì ra y đã sớm bị phong ấn.”
Hứa Thất An nháy mắt nghĩ tới rất nhiều, hỏi: “Nho gia năm đó diệt Phật, là vì tầng nguyên nhân này?”
Nếu Nho Thánh phong ấn Phật Đà, như vậy quan hệ của hai nhà Nho - Phật có thể nghĩ mà biết.
“Ngươi có thể cho rằng như vậy.” Triệu Thủ uống trà thơm hơi cay đắng.
“Không đúng!” Hứa Thất An đột nhiên nghĩ tới cái gì, liên tục lắc đầu:
“Nếu Phật Đà bị phong ấn, vậy năm trăm năm trước Giáp Tử đãng yêu là chuyện gì xảy ra, ta nghe nói Vạn Yêu quốc chủ Cửu Vĩ Thiên Hồ là nửa bước Võ Thần, chiến lực ngập trời, ngay cả Bồ Tát cũng không phải đối thủ.
“Cuối cùng là Phật Đà tự mình ra tay, mài mòn tiêu diệt nàng. Nếu Phật Đà đã bị phong ấn, như vậy là ai giết Vạn Yêu quốc chủ, là ai diệt Vạn Yêu quốc.”
Triệu Thủ nhẹ nhàng lắc đầu:
“Tình hình cụ thể trong đó, ta không biết. Đây là bí mật lớn nhất của Phật môn.”
Hứa Thất An nhất thời vô cùng thất vọng, trầm ngâm hồi lâu, thử nói:
“Ta lần này du lịch giang hồ, từng đi Lôi Châu một chuyến, sinh ra không ít tiếp xúc với Phật môn, phát hiện một chuyện rất đáng giá nghiên cứu.
“Lôi Châu Tam Hoa tự có món pháp bảo tên phù đồ bảo tháp, chủ nhân nó là Pháp Tể Bồ Tát. Vị Bồ Tát này đã biến mất hơn ba trăm năm.
“Viện trưởng cảm thấy, trong này có tin tức sau màn gì?”
Pháp Tể Bồ Tát biến mất hơn ba trăm năm, Phật môn Lưu Ly Bồ Tát ra ngoài tìm kiếm mấy lần không có kết quả.
Nơi này có mấy điểm rất thú vị:
Pháp Tể Bồ Tát đã đi đâu? Là nguyên nhân gì khiến hắn không quay về A Lan Đà nữa? Hoặc là, hắn bị hạn chế trình độ nhất định, không thể về Phật môn, cũng không cách nào bị tìm được.
Như vậy, lại là tồn tại thế nào, có thể vây khốn nhất phẩm Bồ Tát.
Triệu Thủ nghĩ nghĩ, giọng điệu nghiêm túc nói: “Ninh Yến, ta là một người đọc sách.”
“Cái gì?” Hứa Thất An chưa nghe hiểu.
“Chuyện của thầy tướng số ta không biết.”
“...”
Hứa Thất An lập tức bỏ qua đề tài này, tung ra một nghi vấn khác: “Đạo Tôn, có phải cũng bị Nho Thánh phong ấn hay không?”
Triệu Thủ lắc đầu: “Đạo Tôn là một kẻ thần bí nhất trong siêu phẩm cường giả, y thành đạo ở thời đại thượng cổ, ở trong niên đại Nho Thánh còn chưa sinh ra, Đạo Tôn đã biến mất.”
Nếu như vậy, Đạo Tôn biến mất có ẩn tình khác, cái này tuyệt đối có liên quan với Thiên Tôn Thiên tông thần bí biến mất... Hứa Thất An ý niệm xoay chuyển, châm chước nói:
“Có thể đã ngã xuống hay không?”
“Không bài trừ khả năng này.” Triệu Thủ một tư thái thảo luận học thuật:
“Trước mắt biết, trừ Nho gia ta, siêu phẩm cường giả tuổi thọ hầu như vô cùng vô tận, không có khả năng tự nhiên tử vong.
“Nhưng Đạo Tôn biến mất mấy ngàn năm, không có bất cứ dấu vết nào liên quan tới y.
“Từng có một vị tiền bối phân tích, Đạo Tôn năm đó gặp kiếp nạn nào đó không thể vượt qua, vì sống sót, y bị ép Nhất Khí Hóa Tam Thanh.”
Hứa Thất An phát biểu ý kiến của mình: “Phán đoán này có tính hợp lý tương đối lớn, Nhất Khí Hóa Tam Thanh, chỉ cần có một hóa thân sống sót, thì có thể bất diệt. Trấn Bắc vương chính là ví dụ.”
Triệu Thủ trầm giọng nói: “Nhưng y cuối cùng vẫn khó thoát khỏi vận rủi, hóa thân Thiên tông quỷ dị biến mất; hóa thân Địa tông bị nhân quả cắn trả; hóa thân Nhân tông thì bởi nghiệp hỏa quấn thân, chết bởi thiên kiếp.”
“Đây là phỏng đoán của vị tiền bối nào?”
Hứa Thất An kinh ngạc, tác dụng phụ của đạo môn tam tông, coi như là cơ mật hệ thống cực cao.
Nhân tông nghiệp hỏa thiêu thân, người biết rất nhiều.
Nhưng Địa tông nhân quả cắn trả, là ngay cả Ngụy Uyên lúc trước cũng không biết. Là về sau Tử Liên đạo trưởng chết ở dưới thương của Dương Nghiên, Ngụy Uyên mới dần dần phân tích ra đạo thủ Địa tông xảy ra vấn đề.
Lại trải qua mình tên gián điệp này ẩn núp, mới biết được đạo thủ Địa tông bị nhân quả cắn trả, rơi vào ma đạo.
Mà chuyện Thiên Tôn của Thiên tông sẽ quỷ dị biến mất, so với tai hoạ ngầm của Địa tông còn cơ mật hơn.
Triệu Thủ cười nói: “Vị tiền bối đó đạo hiệu Kim Liên.”
“...”
Khóe miệng Hứa Thất An giật giật, không, hắn đạo hiệu mèo mướp.
Hắn hít sâu một hơi, hỏi ra một vấn đề cuối cùng: “Nguyên nhân Nho Thánh phong ấn mấy siêu phẩm là cái gì?”
Đối với vấn đề này, Triệu Thủ đã chưa trả lời, cũng chưa ngay lập tức từ chối. Ông im lặng hồi lâu, bất đắc dĩ nói:
“Nếu có thể nói, trong di thư Ngụy Uyên để lại cho ngươi, đã sớm nói cho ngươi.
“Không phải chúng ta cố làm ra vẻ huyền bí, mà là lời nói ra, sẽ ảnh hưởng đến mưu tính của vị nào đó, sẽ bị che chắn ngay tại chỗ.”
Câu này tương đương với chỉ rõ.
Giám Chính!
Giám Chính ở trên chuyện này, cũng có mưu tính tương ứng?
Sắc mặt Hứa Thất An từng chút một ngưng trọng, hắn vẫn luôn cho rằng, mưu tính lớn nhất của Giám Chính chính là đối phó Hứa Bình Phong, cứu vớt Đại Phụng.
Hôm nay xem ra, trong chuyện lão tiền bạc tính kế, còn có đề cập đến siêu phẩm.
Cũng đúng, Vu Thần cùng Phật Đà đều là muốn ngầm chiếm Trung Nguyên, mà Giám Chính và quốc vận Đại Phụng là quan hệ cộng sinh, nói cách khác, siêu phẩm chính là kẻ địch của Giám Chính... Hứa Thất An suy luận logic, tán đồng lời của Triệu Thủ.
“Được rồi, ta không có gì để trả lời ngươi nữa.”
Triệu Thủ kết thúc lần gặp mặt nói chuyện này, thở dài, day day mi tâm nói: “Ba tên kia bên ngoài, đánh cũng tương đối rồi.”
Ông phất phất tay, tán đi kết giới bao phủ ở ngoài lầu các.
Ngay sau đó, Hứa Thất An cảm ứng được khí tức dao động mênh mông mà cường đại bên ngoài, chỉ cảm thấy hạo nhiên chính khí cả tòa Thanh Vân sơn đều đang sôi trào, tựa như sóng thần.