『 không sai, nàng chính là người lục thúc nhớ mãi không quên...』
Lúc nói câu này, Triệu Nguyên Dục không khỏi thấp thỏm, có lẽ là lo cháu trai có cái nhìn không tốt.
Thật không ngờ, Triệu Hoằng Nhuận lại mở to hai mắt, vẻ mặt hào hứng.
“Thật sao? Lục thúc thế mà... Thế mà thích lão đầu nữ nhân? Hehehe...”
“...” Nhìn Triệu Hoằng Nhuận cười đểu, Triệu Nguyên Dục thất thần, hắn ngơ ngác hỏi: “Hoằng Nhuận, ngươi không tức giận sao?”