“thật không ngờ, Túc vương điện hạ thế mà thỏa hiệp khi Đại tướng quân chủ động nhượng bộ...”
Trong lều của Triệu Hoằng Nhuận, Khâu Dục khó tin nói.
Nghe câu này, Triệu Hoằng Nhuận lắc đầu, sửa lại: “cũng không phải thỏa hiệp, mà là『cố tìm cái chung, gác lại bất đồng』, ưu tiên giải quyết chuyện thống nhất được, còn những thứ khác, tạm thời gác lại, chậm rãi tìm kiếm biện pháp giải quyết... Khâu đại nhân cảm thấy thế nào?”
“Hạ quan không hiểu.” Khâu Dục nhìn Triệu Hoằng Nhuận, thấp giọng nói: “hiển nhiên Tư Mã Đại tướng quân đã giao hổ phù cho điện hạ, điện hạ có thể điều khiển Nãng Sơn quân, vì sao... Vì sao còn phải giữ Tư Mã An đại tướng quân ở lại?”
Triệu Hoằng Nhuận nghe vậy nhìn về phía Khâu Dục, cười hỏi: “đây là Khâu đại nhân hiếu kỳ, hay Khâu đại nhân chuẩn bị ghi lại vào sổ, tấu lên phụ vương.”