“Việc đó là thật?”
Thấy Triệu Hoằng Nhuận im lặng, Ô Ngột nhíu mày.
Từ bên cạnh, Ô Na lộ vẻ khó tin, kéo tay áo Triệu Hoằng Nhuận, biểu cảm đau thương gọi: “Cơ Nhuận....”
Nhìn hai huynh muội, Triệu Hoằng Nhuận nhẹ nhàng nói: “chuyện này, ta sẽ giải thích.... Nhưng trước hết, để cho ta gặp Mục Đồ đại thúc.”
“...” Ô ngột nhíu mày đánh giá Triệu Hoằng Nhuận, rồi lại nhìn muội muội Ô Na, chậm rãi gật đầu, nói: “có thể... Nhưng cha còn ở đội ngũ đằng sau, ta đi nói với hắn một tiếng, các ngươi trước tiên ở lại đây.”