A Nhĩ Ny chưa bao giờ trải qua cảm giác này. Giống như bị người ta lột sạch lớp vỏ bọc của mình, để nàng trần trụi đứng trước mặt hắn.
Cảm giác này... khiến nàng cảm thấy mình... thật ti tiện!!
Những cô gái bán hoa vì cuộc sống mưu sinh mà phải bán thân, họ làm vậy là vì bản thân họ. Nhưng nàng thì sao? Chỉ là một công cụ để chấn hưng gia tộc.
Trong lúc suy nghĩ giãy giụa, trên trán A Nhĩ Ny bỗng lóe lên một tia sáng xanh.
"Có thể thấy ngươi đang rất hoang mang, cô bé đáng thương..." Lộ Thắng lặng lẽ cất chiếc đồng hồ quả quýt trong tay áo đi.