"Ta tuyệt đối tin tưởng, mảnh thiên địa này sẽ càng lúc càng tốt." Ngư Tư phụ họa.
Ngô Soái quay đầu nhìn nàng một cái, sau đó nhìn Thạch Tam Bách rồi bay đi mất.
Ngư Tư và Thạch Tam Bách vội vàng thi lễ cung tiễn.
Mãi cho đến khi Ngô Soái biến mất ở chân trời, lúc này Ngư Tư mới thu hồi ánh mắt, thở dài thật sâu, cảm giác hụt hẫng hoàn toàn không che giấu.
Thạch Tam Bách cười thầm trong lòng. Gã biết dự định của Giao nhân nhưng không kỳ thị nàng.