"Tại sao lại không vội?" Lục Úy Nhân tháo mũ rộng vành xuống, mở to mắt, cật lực khuyên bảo: "Đối phương là Thiên Đình, còn có Trường Sinh Thiên, lại dính đến Phong Ma Quật của Vô Cực Ma Tôn, còn có Nguyên Cảnh nữa. Phương Nguyên đại nhân, đây chính là chiến cơ đấy."
"Cái gì? Thiên Đình, Trường Sinh Thiên, Vô Cực Ma Tôn, còn có Nguyên Cảnh? Là bí cảnh thiên địa được ghi chép bên trong Nhân Tổ Truyện sao?" Trong lòng Vũ Dung xuất hiện đủ loại câu hỏi, tâm trạng cũng trở nên vội vàng.
Ông ta thật sự muốn biết hết thảy.
Gương mặt Phương Nguyên nghiêm lại: "Lục tiên hữu, ta biết ngươi một lòng muốn lập công, trước đó ta cũng đã đồng ý với ngươi, nếu Nhạc Thổ Tiên Tôn muốn trùng sinh, ta sẽ ra tay tương trợ. Chỉ là ta có phán đoán về tình thế của ta. Nếu ta không tranh thủ từng giây tăng cường thực lực bản thân, làm sao ta có thể giao phong với tôn giả? Chuyện này, ngươi đừng thúc giục nữa."
"Cái này..." Lục Úy Nhân trầm ngâm không nói.