Nhiếp Cuồng Phong lại một lần nữa ngưng lại. Bên trong luồng gió màu xanh lại gia tăng thêm màu đen.
"Uy lực tai kiếp này mạnh thật, có thể tạo thành tổn thương cho ta sâu như thế." Nhiếp Cuồng Phong cảm thán một tiếng, sau đó gầm nhẹ với Băng Tinh Tiên Vương: "Nhưng ngươi tuyệt đối không thoát khỏi, mạng của ngươi là của ta."
Băng Tinh Tiên Vương lại một lần nữa bị luồng gió chậm rãi hút vào.
"Xem ra tính mạng của Băng Tinh Tiên Vương ta phải viết di chúc ở đây rồi." Băng Tinh Tiên Vương thở dài. Đúng lúc này, lại có một luồng sấm sét đen nhánh tiếp tục đánh vào người Nhiếp Cuồng Phong.
Nhiếp Cuồng Phong ngưng lại, luồng gió vặn vẹo, suýt chữa nữa thì nổ tung.