CHƯƠNG 1008: THỪA NHẬN MÌNH BÌNH THƯỜNG (2)
Chương 1006: Thừa nhận mình bình thường (2)
“Thế giới này, người tài ba xuất hiện tầng tầng lớp lớp, thiên tài tuấn kiệt chỗ nào cũng có. Từ trong dòng sông lịch sử, khắp nơi đều xuất hiện ngôi sao mới đỉnh phong. Muốn trổ hết tài năng, tiến bộ dũng mãnh, chỉ có lợi dụng di tàng và tích lũy của các bậc tiền bối, hấp thu tinh hoa của bọn họ lên người mình mới được. Bởi vì cái gọi là Hải nạp bách xuyên, hữu dung nãi đại (Sở dĩ biển rộng mênh mông không bờ không bến, không có giới hạn là bởi vì nó không cự tuyệt bất kỳ một giọt nước nào), chỉ có lãnh tụ quần hùng, thậm chí bao trùm chúng sinh mới có thể đạt thành chiến tích vô thượng.”
Phương Nguyên bay giữa không trung, ánh mắt lấp lóe, sinh lòng cảm khái.
Con người khi còn trẻ, thường hay cho mình siêu phàm, luôn có cảm giác mình là nhân vật chính trên sân khấu. Chờ sau khi trải qua một số việc, bọn họ mới có thể nhận ra và tiếp nhận có rất nhiều người ưu tú khác hoàn toàn không thua kém mình.