Trần Mộ Sơn cười nói: "Đương nhiên là được, Giang đại sư là người trong nghề, để hắn quyết định đương nhiên là không có gì thích hợp bằng. Nhưng mà, chờ sau khi chúng ta đăng ký kết hôn rồi lại gọi điện, bây giờ để anh đeo nhẫn lên cho em, em xem một chút có thích hay không."
Phương Vân nhìn hắn, lời nói chứa đầy tình ý: "Nhẫn anh mua, em đương nhiên thích."
Trần Mộ Sơn nghe vậy thì cười vui vẻ, sau đó mở chiếc hộp tinh xảo ra, lấy chiếc nhẫn kim cương có giá trị không nhỏ ra, sau đó đeo vào ngón giữa cho cô.
Đây là nhẫn cầu hôn, cho nên phải đeo ngón giữa tay trái.
Sau khi cầu hôn, hai người thanh toán bữa ăn rồi, cùng đến nhà Trần Mộ Sơn, sau khi so tài võ nghệ một phen, Phương Vân mới hài lòng về nhà với vẻ mặt ửng đỏ.