Sau khi xem tư liệu xứng đôi của hai người, Giang Phong không lập tức nói chuyện, mà là bắt đầu sắp xếp ngôn ngữ, qua mười mấy phút, mới lên tiếng: "Anh Đông, tôi đã tính toán xong nhân duyên giữa anh và cô ấy rồi."
Cho dù có muốn hay không, mặc kệ có thích hay không thì vợ của hắn đã được định sẵn là con cọp cái kia, trừ khi xuất hiện biến cố lớn, nếu không thì cuộc hôn nhân này sẽ đi theo hắn cả đời.
Cho nên, dù Tưởng Quý Đông cực kỳ không thích tính cách của Mạnh Thu Nguyệt nhưng khi nghe Giang Phong nói đã tính toán xong nhân duyên của hắn và nàng, vẫn ngay lập tức hỏi: "Thế nào, tôi và cô ấy có phải là bát tự không hợp hay không?"
Giang Phong lắc đầu nói: "Anh Đông, bát tự của anh và cô ấy không phải là không hợp, nói thật ra thì hai người còn có duyên."
Tưởng Quý Đông nói với vẻ nghi ngờ: "Nếu không phải do bát tự không hợp, vậy tại sao tôi mới nói chuyện với cô ấy hai câu liền không nhịn được mà tức giận? Hơn nữa, cô ấy nhìn tôi không vừa mắt, tôi nhìn cô ấy cũng không thuận mắt. Đây rõ ràng không phải là biểu hiện mà vợ chồng nên có."