Hiệu trưởng Cổ ừ một tiếng, nói: “Đúng vậy, đoạn thời gian trước anh được một người bạn giới thiệu, quen biết một vị đại sư mai mối tương đối lợi hại, khả năng suy tính nhân duyên của cậu ấy thì không ai bằng, cho nên anh đã nhờ người ta giúp tìm đối tượng.
Bây giờ, cậu ấy đã giúp anh tìm được một đối tượng rồi, ngày mai anh sẽ tham gia buổi xem mắt với người ta.”
Hoàng Kỷ Thiến nghe vậy, ngực phập phồng liên tục, thật lâu sau mới trả lời: “Đây là chuyện tốt, anh năm nay đã 53 tuổi rồi, cũng là thời điểm tìm bạn gái, nếu còn chờ nữa thì sẽ thật sự già mất!”
Hiệu trưởng Cổ nói: “Hoàng muội, lần này anh gọi điện cho em, ngoại trừ nói chuyện ra mắt và chào hỏi em, còn có một mục đích quan trọng khác, chính là muốn nhờ vị Giang đại sư kia tìm kiếm cho em một đối tượng.
Em năm nay đã 48 tuổi rồi, không còn trẻ nữa.