Là một người theo chủ nghĩa vô thần, trừ khi thật sự tự mình trải qua, còn nếu như chỉ nghe người khác lải nhải kể lại, cô chắc chắn sẽ không tin tưởng.
Nếu người người nào quan tâm có thể thử tới mấy vùng nông thôn, tìm mấy ông bà già hàn huyên một chút, những người này phần lớn đều có thể kể ra một hai chuyện huyền huyễn như vậy, mà còn kể tới nói có sách mách có chứng.
Thậm chí, còn có không ít người thề son thề sắt rằng đây đều là chuyện bọn họ tận mắt nhìn thấy.
Tóm lại, loại chuyện này, người tin thì sẽ thật sự tin, người không tin thì sẽ thật sự không tin, hai bên khó ai mà thuyết phục được ai.
“Cho nên, anh hẹn tôi ra đây gặp mặt chính là vì muốn mời vị Giang đại sư kia tới hòa giải vấn đề tình cảm giữa tôi và anh?” Mạnh Thu Nguyệt nhíu mày tới nỗi biến thành hình chữ Xuyên trên trán.