Triệu phụ nhìn con trai nói: "Ông nội con khi còn sống là thương con nhất, con nếu như có thể mang vợ của mình đến cúng ông ấy vào ngày sinh nhật 100 tuổi của ông ấy hắn, ông ấy nếu ở trên trời có linh thiêng, cũng sẽ cảm thấy vui mừng."
Triệu Đức Nghĩa nhớ tới hình ảnh khi còn nhỏ được dẫn theo bên người, khi đó ông nội đối với hắn đứa cháu trai duy nhất này đúng là yêu đến tận xương tủy, vẫn luôn che chở hắn, cho dù hắn nghịch ngợm phá phách, cha mẹ cũng không thể đánh chửi hắn.
Nhớ tới hình ảnh ông nội khi còn sống, Triệu Đức Nghĩa im lặng.
Triệu phụ nhìn về phía Giang Phong, vẻ mặt chờ đợi mà hỏi: "Giang đại sư, yêu cầu này của tôi, cậu có thể làm được không?"
Giang Phong suy nghĩ một chút, nói: "Ông Triệu, cuộc hôn nhân này tôi chắc chắn là xứng đôi, nhưng nếu để trong nháy mặt bọn họ kết hôn, tôi không dám nói chắc chắn có thể làm được. Nhưng tôi có thể thử một chút xem sao, chỉ cần ông chủ Triệu đồng ý, vậy tôi sẽ cố làm hết sức."