TRUYỆN FULL

[Dịch] Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân

Chương 182: Bình Đầu Ca thức tỉnh

Chương 182: Bình Đầu Ca thức tỉnh

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

"Chưởng môn, đi sẽ có đồ ăn ngon sao?" Vẻ mặt Nhan Như Ngọc chờ đợi hỏi, từ khi đả thông hai mạch Nhâm Đốc ở thành Tam Nguyên, nàng nghiễm nhiên biến thành một tên ăn hàng lớn.

"Đương nhiên là có rồi." Diệp Phong cười nói.

"Vậy con muốn đi." Nhan Như Ngọc vui vẻ nhảy trên Linh Chu.

"Mỗi một tấm thiệp mời có thể dẫn theo mười lăm người, người của Phiêu Miểu Phái chúng ta không nhiều lắm, tất cả đều đi cũng không có vấn đề gì." Diệp Phong quyết định, lần này phải dẫn theo tất cả đệ tử của Phiêu Miểu Phái, cùng nhau đến thế lực Nhị tinh để mở mang tầm mắt.

Lời còn chưa dứt, Linh Chu khởi động, bay thẳng về phía Phiêu Miểu Phong, rất nhanh liền biến mất trong bóng đêm trêu người.

Phi thuyền từ từ phi hành.

Nhan Như Ngọc đã rất mệt mỏi, rất tự nhiên mà dựa vào tấm lưng rộng lớn rắn chắc của Diệp Phong, nặng nề ngủ thiếp đi.

Diệp Phong vốn định dời Nhan Như Ngọc đi, nhưng lại sợ đánh thức nàng cho nên chỉ có thể ngồi ở mũi thuyền, không dám nhúc nhích.

Mặc Oanh ôm kiếm đứng, lẳng lặng nhìn.

Một lát sau, Diệp Phong hỏi ở trong lòng: "Hệ thống, đêm nay vì sao Anh Linh chi lực lại tăng mạnh như vậy? Cho đến bây giờ, đã tăng lên sáu phần. Nếu như tiếp tục tăng lên, chỉ dựa vào Anh Linh chi lực, ta cũng đủ để so vai với Tụ Nguyên cảnh tầng hai rồi."

[Anh Linh chi lực là lực lượng còn sót lại trong thiên địa của các tiền bối, dưới tình huống bình thường, chỉ cần làm chuyện thuận theo thiên đạo, hơn nữa thân mang số mệnh, là có thể đạt được Anh Linh chi lực gia thân, trở thành thiên tuyển chi tử."

Hệ thống tiếp tục giải thích: [Khi giá trị danh vọng của tông môn tăng lên, số mệnh chưởng môn gánh vác cũng không ngừng lớn mạnh, hơn nữa đêm nay lại làm hành động tốt là cứu vớt vạn dân trong nước lửa, đương nhiên sẽ nhận được nhiều Anh Linh chi lực gia thân.]

Nghe hệ thống giải thích xong, Diệp Phong bừng tỉnh đại ngộ: "Nếu nói như vậy, chỉ cần ta không ngừng làm việc thiện, tăng giá trị danh vọng tông môn lên thì bản thân có thể càng ngày càng mạnh sao?"

Hệ thống [Đúng vậy].

Diệp Phong lại hỏi: "Vật dẫn của Anh Linh chi lực là Ngũ Nguyên Linh Châu, nhưng nó chỉ là linh khí trung phẩm, vậy lực lượng của ta chẳng phải sẽ có giới hạn sao?"

[Không có giới hạn.]

"Vì sao?"

[Ngũ Nguyên Linh Châu đã vỡ vụn, sau đó bị Anh Linh chi lực chữa trị, sinh ra dị biến, sau khi hấp thu càng nhiều Anh Linh chi lực, bản thân nó cũng sẽ được tăng lên, sau này có tiềm lực trở thành Hậu Thiên Chí Bảo.] Hệ thống giải thích rõ.

"Còn có thể như vậy?"

Diệp Phong rất kinh ngạc.

Thời gian về sau, Diệp Phong bắt đầu quen thuộc với việc Anh Linh chi lực tăng lên, tương đương với củng cố cảnh giới, dần dần đạt tới trình độ như có cánh tay thúc đẩy.

...

Lưu Sa cổ trấn.

Hoắc Vân Kiệt và Đinh Bạch Tuyết ngồi diện, vừa uống rượu vừa ăn cật nướng Diệp Phong để lại, cảm thấy hương vị cũng không tệ.

Hai người còn chưa thỏa mãn, lại nướng một nắm rau hẹ.

Trung tâm cổ trấn.

Đống phế tích của Tỏa Yêu Tháp đã được dọn sạch, tám vị đệ tử lấy Huyền Thiết Thạch đã chuẩn bị trước từ trong đai lưng trữ vật, một lần nữa xây dựng một tòa Tỏa Yêu Tháp, lại do Nhạc Mục trưởng lão bày đại trận.

Kể từ đó, việc sửa chữa Tỏa Yêu Tháp đã được hoàn thành.

Nhạc Mục trưởng lão nhìn bảo tháp rực rỡ hẳn lên, đưa một con yêu thú Yêu Binh cao đẳng khác vào trong đó, thiết lập chú ngủ say đặc biệt, cũng dùng Khốn Yêu Sách quấn lấy, bố trí giống hệt với thường ngày.

"Mọi chuyện hoàn thành viên mãn, về tông!"

Nhạc Mục trưởng lão nhảy lên phi thuyền, dẫn theo tám đệ tử trở về.

...

Khi Diệp Phong đến Phiêu Miểu Phong đã là nửa đêm, các đệ tử ở lại cũng chưa ngủ, một đám ngồi trên nóc nhà, trông mòn con mắt.

"Chưởng môn trở về rồi!"

Mắt Long Thiên Tinh tốt nên là người đầu tiên phát hiện Diệp Phong.

"Ôi! Vẫn chưa đi ngủ à? Vậy thì tốt, ăn khuya cùng nhau đi." Diệp Phong nở nụ cười, bày đống đồ ăn đóng gói ở phố ăn vặt thành Tam Nguyên lên bàn, mùi thịt nồng đậm tản ra bốn phía, ngay cả đám linh thú cũng thèm chảy nước miếng.

"Chưởng môn thật tốt!"

Các đệ tử khen ngợi, lập tức động đũa bắt đầu ăn.

Nhìn các đệ tử ăn như gió cuốn, Diệp Phong cảm thấy tâm tình thoải mái, nhảy lên nóc nhà, mở bảng điều khiển hệ thống ra kiểm tra tiến độ nhiệm vụ.

"Giá trị danh vọng của tông môn đã đột phá một vạn rưỡi, thật đúng là mãnh liệt! Cơ bản mỗi ngày đều có thể tăng mấy trăm, đáng tiếc khoảng cách đến mười vạn còn rất xa."

"A! Tiểu Bạch Hồ và Cẩu Nhị Cáp đều đã đạt đến Yêu Binh trung đẳng, tốc độ rất nhanh."

Thiết Trảo Long Ưng và Hồ Đại Hồng tiếp cận cấp Yêu Binh trung đẳng đỉnh phong, khoảng cách trở thành Yêu Binh cao đẳng đã không xa."

"Trong mười hai đệ tử môn hạ, tiến độ nhiệm vụ của Thạch Lỗi, Hoắc Vân Kiệt, Lý Kiều Kiều đều đã đạt được một phần ba, cũng được."

"Mặc Oanh và Long Thiên Tinh hoàn thành khảo hạch nhanh nhất, trở thành ngoại môn."

"Như Ngọc thành công cứu chữa cho Vân Kiệt, tiến độ nhiệm vụ đã hơn một nửa."

"Còn tiến độ nhiệm vụ của Giả Vũ Lam, Hạ Hà, Thu Cúc, Âu Dương Phong, Âu Dương Vũ, Kiều Giai Hi cũng không nhanh lắm, chắc phải đến đầu tháng sau mới có thể hoàn thành tiến độ."

"Nhất là Giai Hi, trừ phi lấy được thiên tài địa bảo, nếu không việc có thể đột phá Luyện Thể tầng sáu trong vòng một tháng hay không cũng là một vấn đề."

Chỉ là, Diệp Phong cũng không nóng nảy.

Hai hạng mục khó khăn nhất của nhiệm vụ chưởng môn giai đoạn thứ hai cơ bản đã hoàn thành, hơn nữa thời gian còn tận ba tháng, hiện tại mới qua chưa tới nửa tháng, tốc độ rất nhanh.

Sau nửa đêm.

Các đệ tử ăn uống no đủ, phần lớn đều đã trở về phòng nghỉ ngơi.

Kiều Giai Hi rất khắc khổ, hơn nửa đêm cũng đang nâng đá luyện thể, miệng lẩm bẩm "Còn năm lần nữa, ta phải kiên trì".

Diệp Phong ngồi trên nóc nhà, phát hiện Mặc Oanh gõ cửa phòng Lý Kiều Kiều, không biết đang thì thầm cái gì.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra.

Sáng sớm hôm sau, các đệ tử đã bắt đầu tu hành.

"Grào!"

Một tiếng gầm đinh tai nhức óc truyền ra mà không hề có dấu hiệu nào, khiến cho mọi người chú ý.

Diệp Phong vội vàng đứng dậy nhìn, lập tức "phụt" cười phun ra.

Trên đất bằng ở sân sau.

Bình Đầu Ca đứng thẳng người lên, cao chừng một thước, sau lưng khoác một cái yếm thêu hoa màu đỏ cực lớn, trở thành một chiếc áo choàng độc đáo, bay phần phật theo gió, trông có vẻ rất ngốc.