Chương 176: Trưởng lão ngoại môn Thần Phong Kiếm Tông
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
"Cũng may bổn chưởng môn kiếm được tiền, bằng không thật sự nuôi không nổi mà!" Diệp Phong âm thầm chửi bới, lúc trước Nhan Như Ngọc còn nói chỉ cần uống nước linh tuyền là có thể no, kết quả đêm nay lại ăn như điên cả con phố, quả thực khiến hắn hoảng sợ.
"Có người!"
Mặc Oanh bỗng nhiên chỉ vào xa xa, nhắc nhở.
Diệp Phong cùng Nhan Như Ngọc nhìn sang, chỉ thấy trên bầu trời cách đó mấy trăm thước, cũng có một chiếc Linh Chu đang lao vùn vụt, một lão giả áo trắng tung bay đang đứng ở mũi thuồng, khí tức hùng hậu, có tu vi Tụ Nguyên cảnh tầng hai.
Phía sau lão giả có tám nam nữ trẻ tuổi, tu vi đều là Luyện Khí tầng bảy trở lên, hai người mạnh nhất chính là Luyện Khí tầng chín đỉnh phong.
"Là trưởng lão ngoại môn của Thần Phong Kiếm Tông." Nhãn lực của Mặc Oanh cực tốt, nhìn thấy đồ án thêu trên cổ tay áo của lão giả, đó là một thanh phi kiếm bị mây bao vây, dường như có ẩn chứa thần lực.
"Làm sao mà ngươi biết đó là trưởng lão ngoại môn?" Diệp Phong hỏi.
Hắn cũng thấy dấu hiệu thuộc về Thần Phong Kiếm Tông, cũng cảm nhận được tu vi của lão giả đại khái là Tụ Nguyên cảnh tầng hai, nhưng cũng đoán không ra thân phận của đối phương.
"Thần Phong Kiếm Tông là thế lực Nhị tinh, trưởng lão của bọn họ chia làm ngoại môn và nội môn, dưới Tụ Nguyên cảnh tầng bốn là trưởng lão ngoại môn, tầng bốn trở lên là trưởng lão nội môn. Nghe nói, tông chủ Thần Phong Kiếm Tông đã đạt tới Linh Hải cảnh tầng ba, ngoài ra, còn có một số Thái Thượng trưởng lão Linh Hải cảnh nữa." Mặc Oanh giải thích.
Nghe vậy, Diệp Phong lập tức kinh hãi nói: "Không hổ là thế lực Nhị tinh, tùy tiện để một trưởng lão nội môn đi ra, hẳn là đều có thể quét ngang thế lực Nhất tinh bình thường giống như thành Bạch Phù."
Mặc Oanh gật đầu: "Phần lớn đều là như vậy."
"Nói đến cũng kỳ quái, thế lực Nhị tinh mạnh như vậy, vì sao không giải quyết Nhiếp Hồn chân nhân, mà là để cho một đám thế lực Nhất tinh quyết đấu sinh tử vậy."
Diệp Phong sờ sờ cằm, lâm vào trầm tư.
"Toàn bộ lưu vực Nam Giang, tính cả thành Quận Vương, hình như cũng chỉ có mấy thế lực Nhị tinh, mỗi cái đều cao cao tại thượng, làm sao có thể để ý tới một Nhiếp Hồn chân nhân?"
"Hơn nữa, Nhiếp Hồn chân nhân cũng không ngốc, biết không thể trêu chọc thế lực Nhị tinh, cho nên vẫn luôn vững như lão cẩu."
"Bằng không, Thần Phong Kiếm Tông tùy tiện phái ra một trưởng lão nội môn có thâm niên cũng có thể một kiếm chém chết Nhiếp Hồn chân nhân."
Mặc Oanh một hơi nói ra nguyên nhân.
Nghe vậy, Diệp Phong giật mình.
"Nói đi cũng phải nói lại, đêm hôm khuya khoắt đám người này chạy đến nơi này làm gì?"
Diệp Phong cách khoảng không nhìn về phía đoàn người Thần Phong Kiếm Tông ở xa, cũng không có chủ động tiếp cận, mà từ đầu tới cuối duy trì đều duy trì khoảng cách mấy trăm thước.
Cách đó không xa, trưởng lão ngoại môn của Thần Phong Kiếm Tông cũng nhìn thấy đoàn người Diệp Phong, không cảm nhận được bất kỳ khí tức nào của Diệp Phong, chỉ biết Mặc Oanh và Nhan Như Ngọc hai người chỉ có tu vi Luyện Khí cảnh, liền không nhìn nhiều nữa.
"Nhạc trưởng lão, chuyện chúng ta muốn làm tối nay có chút đặc biệt, có cần đuổi mấy người kia đi không?" Một đệ tử mặt ngựa đứng ở phía sau lão giả hỏi.
"Mấy tên Luyện Khí cảnh, quản bọn họ làm cái gì? Mau tăng tốc độ đến Lưu Sa cổ trấn, bổn trưởng lão có dự cảm, Địa Yêu sắp ra đời, cần phải đến trước khi nó hoàn toàn thành hình."
"Vâng!"
Tốc độ Linh Chu đột nhiên tăng nhanh năm phần, bay thẳng về phía Lưu Sa cổ trấn, không bao lâu sau ba người Diệp Phong đã bị bỏ xa mấy dặm.
Phía sau, Mặc Oanh hơi nhíu mày nói: "Chưởng môn, bọn họ hình như cũng muốn đến Lưu Sa cổ trấn, cùng đường với chúng ta."
"Thật trùng hợp." Diệp Phong thì thầm.
Hắn có gói rất nhiều đồ ăn ngon ở thành Tam Nguyên, cho nên định tiện đường đi qua Lưu Sa cổ trấn chia một chút cho Hoắc Vân Kiệt, chỉ là không nghĩ tới, hình như trưởng lão ngoại môn của Thần Phong Kiếm Tông cũng muốn đi tới đó.
Giờ phút này, Lưu Sa cổ trấn.
Hoắc Vân Kiệt khom lưng, nhìn khúc gỗ treo trên cây, chợt rút kiếm, lưu lại trên khúc gỗ một vết kiếm sâu một tấc, sau đó trong nháy mắt quy kiếm vào vỏ, động tác liền mạch, thật là tiêu sái.
"Còn chưa ngủ sao?"
Đinh Bạch Tuyết bưng một chén trà đi tới, ân cần hỏi.
Từ khi trải qua trận chiến sinh tử đêm qua, Đinh Bạch Tuyết nhìn gương mặt tuấn dật của Hoắc Vân Kiệt, luôn cảm thấy mặt mình nóng lên.
"Còn chưa đâu, ngươi ngủ trước đi, ta tiếp tục luyện kiếm." Hoắc Vân Kiệt nhìn chằm chằm mục tiêu, chuẩn bị tiếp tục rút kiếm, quy vỏ.
Tuy rằng biết mạch suy nghĩ của Bạt Kiếm Thuật, nhưng hắn vẫn định nắm chắc kiến thức cơ bản, ví dụ như khổ luyện vung kiếm chính xác và khống chế lực lượng, sau đó lại ngưng tụ linh lực toàn thân chém ra kiếm quang vô song một lần nữa.
"Đúng rồi, chưa có ai đến sửa Tỏa Yêu tháp sao?" Hoắc Vân Kiệt tò mò, thuận miệng hỏi một câu.
Đinh Bạch Tuyết kiễng mũi chân lên, nhìn Tỏa Yêu tháp xa xa, nói: "Tạm thời chưa có, nhưng mà hẳn là rất nhanh sẽ có người đến sửa thôi!"
Hai người cũng không biết, giờ phút này dưới đống phế tích Tỏa Yêu Tháp, đang có một trận pháp phát sáng, không ngừng cắn nuốt tàn hồn yêu thú và sức mạnh huyết mạch trấn áp mấy năm nay, nhân lúc đêm không người mà nhanh chóng ngưng tụ, trở thành hư ảnh hình người.
Bịch bịch!
Tiếng tim đập như sấm bỗng nhiên vang lên, trong phút chốc truyền khắp cả Lưu Sa cổ trấn, làm cho tất cả mọi người bao gồm Hoắc Vân Kiệt và Đinh Bạch Tuyết cảm thấy sợ hãi khó hiểu, giống như như gặp phải một đại yêu kinh khủng xuất thế.
"Xảy ra chuyện gì vậy?" Hô hấp của Đinh Bạch Tuyết ngay lập tức tăng nhanh.
Hoắc Vân Kiệt nhìn về phía Tỏa Yêu Tháp, đồng tử đột nhiên co rụt lại: "Ngươi mau nhìn đi, đó là cái gì vậy?"
Không chỉ có Đinh Bạch Tuyết và Hoắc Vân Kiệt, tất cả mọi người ở Lưu Sa cổ trấn đều mở cửa sổ, nhìn về phía Tỏa Yêu Tháp.
Chỉ thấy trên không trung có một sinh linh hình người cao ước chừng mười thước, không ngừng hấp thu linh khí thiên địa, phía sau có một cái đuôi dài chừng năm thước, cả người bị ánh sáng chói lọi bao vây, cũng dần dần nén bản thân, thân hình càng ngày càng chân thật.
Bầu trời sông Lưu Thủy.
Nhạc trưởng lão của Thần Phong Kiếm Tông nhìn thấy chuyện xảy ra ở Lưu Sa cổ trấn, hô hấp chợt ngừng lại, quát: "Không tốt! Địa Yêu đã xuất thế, bổn trưởng lão đi trước một bước, các ngươi dồn hết tốc lực tiến lên!"
Dứt lời, Nhạc trưởng lão dùng tốc độ nhanh nhất bay về phía Tỏa Yêu Tháp.