TRUYỆN FULL

[Dịch] Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân

Chương 171: Bái phỏng Phiêu Miểu Phái

Chương 171: Bái phỏng Phiêu Miểu Phái

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

"Chính là Phiêu Miểu Phái môn phái cao đẳng mới tấn phong ở vùng thành Bạch Phù sao?" Mộc Như Tuyết lộ ra sắc mặt khác thường.

"Đúng vậy!" Tạ Giai Nhân gật gật đầu: "Đại biểu muội, muội cũng biết Phiêu Miểu Phái sao? Xem ra là do Diệp chưởng môn chúng ta quá đẹp trai, không giấu được."

Vừa nghe lời này, Mộc Như Tuyết có loại xúc động muốn đánh bay Tạ Giai Nhân, nhưng vẫn nhịn xuống, nói: "Muội tiện thể đi xem một chút."

"Muội cũng muốn đến Phiêu Miểu Phái?"

Vẻ mặt Tạ Giai Nhân và Bàng Hải Vận tràn đầy kinh ngạc, ngay cả trưởng lão phân đà ngồi dưới nhà tranh cũng cảm thấy rất không thể tưởng tượng nổi.

Thần Phong kiếm tử Mộc Như Tuyết chạy đến Phiêu Miểu Phái làm gì?

Không phải thật sự cảm thấy bộ dạng Diệp Phong đẹp trai, cho nên muốn đi xem một chút chứ?

Tạ Giai Nhân, Bàng Hải Vận và trưởng lão phân đà đều ngây ngốc tại chỗ, cảm thấy không giống Mộc Như Tuyết trong tưởng tượng.

Nàng là kiếm tử của thế lực Thần Phong Kiếm Tông cấp Nhị Tinh, địa vị tôn quý, chạy đến môn phái cao đẳng như Phiêu Miểu Phái làm gì?

Theo lý mà nói, không phải là Diệp Phong của môn phái cao đẳng đến Thần Phong Kiếm Tông bái phỏng sao?

Ba người hoang mang.

“Ta đến đây hỏi chút chuyện.” Mộc Như Tuyết nói ra dự định của mình.

Vốn dĩ, nàng tính về thẳng Thần Phong Kiếm Tông, nhưng nếu đã nghe Tạ Giai Nhân nói muốn đến Phiêu Miểu Phái, dứt khoát đi theo, xem thử tông môn có thể bồi dưỡng ra thiên tài kiếm đạo Hoắc Vân Kiệt rốt cuộc thế nào.

“Thì ra là vậy!” Tạ Giai Nhân còn cảm thấy hơi nghi ngờ, nhưng cũng không hỏi nhiều, lập tức xuất phát.

Mộc Như Tuyết đưa theo bốn thị nữ, theo sát phía sau.

Trưởng lão phân đà Linh Thú tông ngồi trong căn nhà tranh, nhìn Tạ Giai Nhân rời khỏi sơn cốc, nhảy cao ba thước.

“Ha ha ha! Nha đầu này cuối cùng cũng đi rồi, lỗ tai của lão phu cuối cùng cũng thanh tịnh.”

...........

Đỉnh núi Phiêu Miểu Phong.

Kiều Giai Hi nâng đá rèn luyện thân thể.

“Lần thứ tám mươi lăm rồi, thêm mười lăm lần nữa, ta có thể lợi dụng động tác này nén huyết mạch trong cơ thể xuống cực hạn, sau đó lập tức thả ra, phá vỡ bình cảnh, bước vào Luyện Thể Tầng hai.”

Kiều Giai Hi cắn răng kiên trì.

Trải qua đau khổ mấy ngày nay, hắn phát hiện thể hồn của mình ngày càng mạnh, cho dù là đá lớn đến ngàn cân cũng có thể dễ dàng nâng qua đầu, hơn nữa nâng lên thả xuống không ngừng, để rèn luyện bản thân.

“Một, hai, ba.....”

Hai tay Kiều Giai Hi giơ lên trời, đứng tấn, thử thẳng lưng, sau đó lại quỵ gối, cơ thể toát ra hơi nóng.

“Sư tỷ, làm phiền giúp ta giội nước!”

Kiều Giai Hi đột nhiên gọi.

“Sư đệ đợi chút, tới ngay.”

Hạ Hà lập tức múc một gáo nước linh tuyền, giội lên người Kiều Giai Hi, phát ra tiếng “xèo xèo” giống như vứt sắt nung nóng vào nước vậy.

Mặc Oanh mở linh nhãn, phát hiện lỗ chân lông của Kiều Giai Hi giống như vô số lốc xoáy, có thể hút linh lực chứa trong nước linh tuyền vào trong cơ thể, trở thành năng lượng khởi nguồn của huyết mạch.

“Kiều sư đệ thật lợi hại!” Hạ Hà kinh ngạc thốt lên, tiếp tục cho đám linh thú hộ sơn Bạch Phù ngũ tiên ăn thức ăn.

Có được sự tịnh hóa huyết mạch của Tịnh Hóa đan, huyết mạch của mấy con linh thú càng thuần khiết, sau khi ăn thức ăn linh thú thì tốc độ đột phá càng nhanh.

“Không lâu nữa, Thiết Sắt Long Ưng, Hồ Đại Hồng có thể thăng lên cấp Yêu Binh trung đẳng đỉnh phong, về phần Tiểu Bạch Hồ và bốn con còn lại, trong hôm nay có thể đến cấp Yêu Binh trung đẳng rồi.”

Diệp Phong nhìn tất cả xảy ra trên đỉnh núi, trong lòng mừng thầm.

Giá trị danh vọng đã vượt qua mười ngàn.

Nhiệm vụ thu phục hai con Yêu Tướng hạ đẳng cũng hoàn thành.

Giai đoạn hiện tại, chỉ còn bồi dưỡng bảy con yêu thú cấp Yêu Binh cao đẳng, và nhiệm vụ thăng tiến của các đệ tử.

Diệp Phong thấy không đến ba tháng, là có thể hoàn thành nhiệm vụ giai đoạn ba của chưởng môn.

Dưới đỉnh núi.

Tạ Giai Nhân, Bàng Hải Vận và Thần Phong kiếm tử Mộc Như Tuyết đã đến chân núi, phát hiện ở đây tụ tập không ít người, vây quanh một tấm bia đá.

“Các ngươi đang làm gì vậy?” Tạ Giai Nhân tùy tiện mở miệng hỏi.

Những người vây quanh bia đá đều là người bình thường, phát hiện người đến có tiên khí bồng bềnh, vội vàng khom người nói: “Tham kiến tiên sư, đây là bia đá Diệp chưởng môn lập, người có thể thông qua khu vực sương mù có thể có tư cách trở thành đệ tử Phiêu Miểu Phái.”

Một vị thị nữ dưới trướng Mộc Như Tuyết cười: “Môn phái cao đẳng cũng thiết lập kiểu khảo nghiệm này à, là coi mình thành tông môn cấp Tinh sao?”

“Không được hỗn xược!” Giọng Mộc Như Tuyết lạnh lùng, lời vừa dứt, vị thị nữ kia lập tức cúi đầu nhận sai.

“Đi thôi, lên núi!” Mộc Như Tuyết bay lên, rất nhanh đã đến trước sương mù: “Đây dường như là một trận pháp cỡ nhỏ, còn tinh xảo hơn đại trận hộ tông của tông môn cấp Nhất tinh thông thường.”

“Lợi hại vậy sao?” Bốn tỳ nữ kinh ngạc.

“Làm gì lợi hại, lần trước ta và Tiểu Bàn Bàn đến, rõ ràng đi thẳng lên đỉnh núi Phiêu Miểu Phong, không có bất kỳ cản trở.” Nói xong, Tạ Giai Nhân kéo Bàng Hài Vận và Mộc Như Tuyết, nhảy vào khu vực sương mù.

Nhưng đi mãi đi mãi, Mộc Như Tuyết lại phát hiện Tạ Giai Nhân và Bàng Hải Vận đều mất tích ly kỳ, mình và bốn tỳ nữ bị nhốt trong sương mù.

“Trận pháp này quả nhiên có chút thú vị.” Mộc Như Tuyết cười, không hề hoang mang.

Thân là kiếm tử của Thần Phong Kiếm Tông, thiên kiêu Tụ Nguyên cảnh áp chế những đệ tử chân truyền khác, trước nay Mộc Như Tuyết đều lãnh ngạo, cũng rất tự tin với thực lực của mình.

Càng huống hồ, nàng đã sinh ra linh thức, căn bản không sợ ảo trận.

“Trận pháp này cũng xem như không tầm thường, không có bổn kiếm tử, chỉ bằng trình độ của bốn người các ngươi là không thể đột phá sương mù.”

Mộc Như Tuyết nói, tay niết pháp quyết, phóng thích linh thức ra xung quanh tìm kiếm, chuẩn bị tìm chỗ hở của ảo trận, một quyền đột phá.

Nhưng mà chỉ chốc lát sau, sắc mặt nàng dần dần thay đổi.

“Kiếm tử, sao thế?” Một thị nữ vội vàng dò hỏi.

“Trận pháp này là trận pháp hợp hình huyền ảo nhất, bổn kiếm tử lại không tìm được chỗ yếu nhất... Nói cách khác, ta không có cách nào phá trận.” Sắc mặt Mộc Như Tuyết trở nên càng nghiêm túc.