TRUYỆN FULL

[Dịch] Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân

Chương 155: Thì ra ngươi là Bách Biến thú, ta đánh (2)

Chương 155: Thì ra ngươi là Bách Biến thú, ta đánh (2)

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Trong đêm đen.

Diệp Phong gãi gãi đầu, thầm nghĩ không lẽ Thiên Diện Ma Quân là yêu quái?

Nếu là người, sao có thể có kỹ năng quỷ dị như vậy?

Nghĩ vậy, Diệp Phong theo bản năng thi triển công năng “Tìm kiếm” giai đoạn hai của Linh Thú Các, tầm mắt lia đến chỗ nào có yêu thú thì chỗ đó sẽ sáng lên.

Quả nhiên!

Diệp Phong phát hiện cách mình không xa có một đám sương đen đang tỏa sáng, trông có vẻ rất quỷ dị, hơn nữa trong tầm mắt còn xuất hiện mấy dòng chữ.

【 Bách Biến thú: Yêu Tướng Hạ đẳng】

【 Thiên phú: Thiên biến vạn hóa 】

【 Ghi chú: Đã hoàn toàn hóa hình, có được lực lượng cảnh giới Tụ Nguyên tầng một, tự xưng là “Thiên Diện Ma Quân”, tiềm lực rất lớn 】

“Tên này này quả nhiên không phải là người!”

Diệp Phong mừng rơn, lập tức mở ra công năng “Tìm kiếm”, cố ý xoay lưng với Thiên Diện Ma Quân, chờ hắn chủ động xuất kích.

Ngay sau đó, một cây gậy đen lại bất ngờ đánh đến, nhưng Diệp Phong đã sớm có phòng bị, một tay bắt được cây gậy, một cái tay khác nháy mắt đã đánh ra chín quyền.

“Oa!”

Thiên Diện Ma Quân bị đánh đến suýt nôn ra cơm chiều, thân hình lảo đảo lùi lại, vội vàng hóa thành một đám sương mù tiếp tục ẩn nấp.

“Xoay ngược tình thế rồi!”

Người đang xem trận đấu đều sôi trào.

Vừa rồi Diệp Phong chỉ trong nháy mắt đã đánh bị thương Thiên Diện Ma Quân!

“Là trùng hợp sao?” Chưởng môn Bá Đao Phái nói nhỏ.

Vài vị cảnh giới Tụ Nguyên khác cũng đều lộ ra dị sắc.

Đối mặt với thủ đoạn ẩn nấp cao cường của Thiên Diện Ma Quân, dù cho tu vi lại cao hơn một tầng cũng chỉ có thể bị ép phải phòng thủ.

Thế mà Diệp Phong lại có thể phản kích!

Năm vị cao thủ cảnh giới Tụ Nguyên ở đây không thể không thừa nhận, ở phương diện này, chính mình không bằng Diệp Phong.

“Tiểu tử, vừa rồi ngươi nhất định là ăn hên, chẳng qua vận khí của ngươi không phải lúc nào cũng tốt thế đâu.” Thiên Diện Ma Quân không cam lòng nói.

“Ta là Thiên tuyển chi tử, vận khí vẫn luôn thật tốt.” Dứt lời, Diệp Phong chủ động xuất kích, đánh bay khối sương đen.

Thiên Diện Ma Quân ăn đau, kinh hãi nói: “Không có khả năng, ngươi không thể phát hiện được ta, này…”

Lời còn chưa dứt, Diệp Phong đã đuổi theo, tóm được sương đen liền đánh cho một trận, đánh đến nỗi Thiên Diện Ma Quân kêu la thảm thiết, bắt đầu chạy trốn.

“Có phục hay không?” Diệp Phong một bên đánh, một bên hỏi.

“Bổn ma quân không phục!” Thiên Diện Ma Quân cảm thấy chính mình còn có thể kiên trì một chút, bắt đầu xoay vòng vòng trên trời cao, ý đồ dứt khỏi Diệp Phong.

“Vậy tiếp tục đánh ngươi!” Diệp Phong tiếp tục đuổi theo đánh.

Cùng lúc đó, trên Phiêu Miểu Phong.

Khí thế của Bình Đầu Ca đang nằm trên mặt đất bỗng chấn động, đỉnh núi lập tức bị một luồng gió lớn quét đến, may mà công năng phòng ngự của Ngũ Hành Liên Hoàn Trận tự động mở ra, bình ổn đợt chấn động này.

Ngay sau đó, Diệp Phong phát hiện của lực lượng thân thể của chính mình tăng gấp đôi!

“Bình Đầu Ca đột phá thành công rồi ư?” Diệp Phong suy đoán, nhưng cũng mặc kệ có phải hay không vẫn cho Thiên Diện Ma Quân một đấm trước đã.

Bùm!

Một đòn này uy lực tăng lên gấp bội, Thiên Diện Ma Quân rốt cuộc không chịu nổi, bị đánh đến không thể tiếp tục duy trì trạng thái sương đen được nữa, hội tụ lại thành hình người rồi “rầm” một tiếng ngã trên mặt đất, sùi cả bọt mép.

“Thắng... Thắng rồi?”

Mọi người nhìn một màn bất thình lình này đều trợn tròn mắt.

Ai cũng không nghĩ tới Diệp Phong sẽ lấy phương thức như vậy để đánh bại Thiên Diện Ma Quân.

Trước lúc khai chiến, Thiên Diện Ma Quân nói lời cợt nhả hết lời này đến lời khác, khí thế hừng hực, khiến ai cũng tin rằng thực lực của hắn rất đáng sợ.

Trái lại, Diệp Phong quá mức trầm lặng, xác suất lớn sẽ bại trận.

Nhưng ai nào biết, Thiên Diện Ma Quân chỉ được cái miệng, lúc sau bị đánh cho te tua, cuối cùng còn bị Diệp Phong dùng một quyền đánh bại, bò lăn bò càng trên đất.

“Vừa rồi ta dường như có cảm giác lực đấm của Diệp chưởng môn tăng lên gấp đôi, đây là có chuyện gì?” Phó thành chủ nhíu mày.

“Chẳng lẽ là bởi vì Diệp chưởng môn lại đạt được thêm anh linh chi lực nên thực lực đã tăng lên tiêu chuẩn của Tụ Nguyên tầng hai?” Lục Sơn Nhạc vuốt chòm râu, phỏng đoán theo hướng này.

“Chưởng môn uy vũ!” Trái tim nhấc lên nhấc xuống của đệ tử Phiêu Miểu Phái rốt cuộc cũng thả lỏng, Long Thiên Tinh cũng nhảy từ trên người Thạch Lỗi xuống, vỗ vỗ ngực.

Trái ngược với các đệ tử Phiêu Miểu Phái, Ngô Đức cùng Lý Hàm Tiếu nãy giờ đứng trên cây xem trận đấu lại nghẹn họng nhìn trân trối.

“Thiên Diện Ma Quân thế mà lại bại?”

“Chuyện này là không có khả năng!”

Hai người trước sau khó mà tin được.

Kia chính là tông chủ nam lộc Ma tông đó!

Lúc bọn họ theo dõi trận chiến đã chính mắt nhìn thấy thủ đoạn quỷ dị của Thiên Diện Ma Quân, thực lực của hắn quả thật rất mạnh, nếu chỉ đánh đôi công thì tuyệt đối có thể nghiền áp tam đại chưởng môn nghê thường cung, Bá Đao Phái, phi vũ môn.

Nhưng kết quả, Thiên Diện Ma Quân lại thua!

Trên mặt đất.

Khóe miệng Thiên Diện Ma Quân không ngừng run rẩy, hơn nữa còn tràn ra máu tươi, cả người rơi xuống bùn đất tạo thành hình chữ “Đại”, miệng há ra nhưng lại không biết nên nói cái gì.

“Sao ta có thể thua được?” Trong đầu Thiên Diện Ma Quân đã bị ý niệm này lấp đầy.

Diệp Phong hạ xuống đất: “Thiên Diện Ma Quân, ngươi thua rồi!”

Giờ khắc này, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh.

Chẳng sợ Thiên Diện Ma Quân không thừa nhận, nhưng trận chiến này ai thắng ai thua đã thật sáng tỏ, thừa nhận hay không đã không quan trọng.

“Xem như ngươi lợi hại!”

Thiên Diện Ma Quân nghẹn thật lâu, cuối cùng vẫn là không hô lên câu “Không, ta không thua”, mà chỉ bò ra từ bùn đất, chỉ vào Diệp Phong rồi nhả ra mấy chữ này.

Rồi sau đó, Thiên Diện Ma Quân xám xịt bỏ chạy.

Ồ ồ!

Xung quanh chợt sôi trào.

Diệp Phong thắng!

Tuy rằng không biết Diệp Phong vì sao có thể tính chuẩn vị trí của Thiên Diện Ma Quân, hơn nữa còn có thể phản kích, nhưng đông đảo quần chúng ăn dưa vẫn coi trọng kết quả hơn.

【Giá trị danh vọng tông môn +457】

【Giá trị danh vọng tông môn +632】

...