Chương 151: Thiên Diện Ma Quân vs Chưởng môn Phiêu Miểu Phái (1)
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Lúc này, Phiêu Miểu Phái.
Diệp Phong nhìn Long Trấn Xuyên đứng trước mặt mình, hoang mang nói: “Long gia chủ, ý ngài là sẽ đưa Long Kỵ Thiên về phủ tự nghiêm khắc dạy dỗ, không để gã tham gia Nam Lộc ma tông nữa?”
“Đúng vậy!” Long Trấn Xuyên gật đầu: “Hơn nữa, xin Diệp chưởng môn yên tâm, Long mỗ nhất định sẽ quản giáo nhi tử nghe lời.”
“Nhưng mà, Nam Lộc ma tông là sao...” Diệp Phong lắc đầu, trong lòng còn nghi ngờ hơn.
Thạch Lỗi xuống núi không lâu, Long Trấn Xuyên đã đến cửa viếng thăm, bày tỏ sẽ đưa Long Kỵ Thiên về nhà dạy dỗ, hơn nữa nhất định không để Long Kỵ Thiên và Nam Lộc ma tông có liên quan gì, thuận tiện cầu xin Diệp Phong đừng trách tội.
Nghe mấy lời khó hiểu này, Diệp Phong mông lung.
“Phiêu Miểu Phái, các ngươi quả thực ức hiếp người quá đáng!”
Một giọng nói lạnh lẽo đột nhiên vang lên, giống như sấm chớp vang lên giữa trời, dấy lên cơn gió lốc mãnh liệt.
Diệp Phong không quan tâm Long Trấn Xuyên và Long Kỵ Thiên nữa, bay lên trời, nhìn nam tử trung niên có râu dê trên trời cao.
Diệp Phong hoàn toàn không quen biết người này.
Hắn mặc một bộ đồ đen, trên mặt có một bộ râu cá trê, nhìn khoảng chừng 40 tuổi, đôi mắt ẩn chứa vẻ phẫn nộ.
Khí tức của hắn đã là đạt tới cảnh giới Tụ Nguyên!
“Ngươi là Thiên Diện Ma Quân?” Diệp Phong nhớ lại lời của Tân Quảng Hiên liền suy đoán ra thân phận của người này.
“Không sai, đúng là bổn ma quân!”
Bách Biến thú còn định nói thêm gì đó, nhưng lại phát hiện phó thành chủ, Lục Sơn Nhạc, cung chủ Nghê Thường Cung và hơn trăm vị cao thủ đang bay đến đây, vây quanh bốn phía, đều tỏa ra khí tức cường đại.
Phó thành chủ nhìn đến Bách Biến thú liền lộ vẻ không vui, nói: “Thiên Diện Ma Quân, nghe nói ngươi tác loạn ở thành Bạch Phù, bổn thành chủ còn chưa tìm ngươi tính sổ, thế mà ngươi còn dám tới Phiêu Miểu Phái gây sự, lá gan quả thật không nhỏ!”
Bách Biến thú lập tức nổi giận: “Diệp Phong phái người bắt đi cấp dưới của bổn ma quân, đó chính là đánh vào mặt của bổn ma quân, đánh vào mặt của Nam Lộc ma tông, ta tới đòi cái công đạo thì có làm sao?”
Lục Sơn Nhạc ý vị thâm trường cười nói: “Nhưng căn cứ vào tin đồn ở thành Bạch Phù thì đó là do ngươi cố ý làm Long Kỵ Thiên gây chuyện trong thành mới khiến cho Long Thiên Tinh chú ý. Chuyện này rõ ràng là ngươi chủ mưu đã lâu, mục đích là muốn lấy đó làm lý do để khiêu chiến Diệp chưởng môn.”
“Toàn là nói bậy!” Bách Biến thú giận dữ trừng hai mắt.
Trong lòng Bách Biến thú cảm thấy mình thật vô tội!
Hắn chỉ muốn nói: các ngươi quá coi trọng ta rồi, ta nào có lòng dạ sâu xa như vậy, toàn bộ đều là các ngươi đoán mò mà thôi!
Ta chỉ tùy tiện thu nạp ba người đám Long Kỵ Thiên, sau đó liền tiến vào động phủ của mình chơi đùa cùng mấy tiểu nương tử, còn chuyện xảy ra sau đó quả thật sự không liên quan gì đến ta!
Nhìn ánh mắt uy nghiêm của mọi người, Bách Biến thú vẻ ngoài nhìn có vẻ bình tĩnh nhưng trong lòng lại hoảng không thể tả.
“Bọn họ hình như nghĩ ta là một kẻ thích tính kế người khác, ai có thể nói cho ta nên làm cái gì bây giờ không, online chờ, gấp lắm nha!”
Bách Biến thú rít gào trong lòng.
Nhưng thật mau, Bách Biến thú lại nheo lại hai mắt, thầm nghĩ: “Mình đã sáng lập ra Nam Lộc Ma tông, vì sao không tương kế tựu kế, khiêu chiến Diệp Phong, lỡ như mình thắng, còn sợ không có mỹ nữ gia nhập Nam Lộc Ma tông sao?”
Tưởng tượng đến chính mình có thể mỗi ngày đổi một em, một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày không trùng lặp, nụ cười của Bách Biến thú dần trở nên biến thái.
“Ha ha ha..."
Bách Biến thú bỗng nhiên cúi đầu, hai tay giấu sau lưng, sau đó lại chậm rãi nâng cằm lên, dùng hai cái lỗ mũi xem người khác, thả ra một nụ cười có vẻ đầy ẩn ý.
“Không sai! Tất cả đều chỉ là kế sách của bổn ma quân.” Nói đến này, Bách Biến thú nhìn về phía Diệp Phong, khí tức trên người càng lúc càng dâng lên: “Nghe nói ngươi là Thiên tuyển chi tử, thực lực không tầm thường, bổn ma quân tối nay liền muốn khiêu chiến với ngươi, thử xem Thiên tuyển chi tử trong truyền thuyết đến cùng có gì khác biệt.”
Lời vừa nói ra, xung quanh đều ồ lên.
“Diệp chưởng môn, lai lịch người này bí ẩn, đừng dễ dàng chấp nhận lời khiêu chiến của hắn, cẩn thận có bẫy.” Lục Sơn Nhạc nhắc nhở.
“Chính xác, không thể dễ dàng tin tưởng hắn.” Phó thành chủ lắc đầu.
Diệp Phong vẫy vẫy tay, nói: “Nếu chỉ là luận bàn bình thường thì ta vẫn có thể tiếp được.”
Hắn còn có một câu chưa nói: Khiêu chiến tông môn thì miễn nhé!
Nếu là khiêu chiến tông môn, trừ phi có điều gì đó đặc thù, nếu không bên thua trận phải giao ra khế đất tông môn.
Mà lúc này Phiêu Miểu Phong đã trải qua một lần cải tạo thiên địa, có được linh mạch, nếu cứ lấy ra làm tiền đặt cược thì quá mức mạo hiểm.
Vừa nghe Diệp Phong tiếp nhận khiêu chiến, Bách Biến thú lập tức cười nói: “Không hổ là Thiên tuyển chi tử, có khí phách. Đáng tiếc, ngươi thua chắc rồi!”
Dứt lời, Bách Biến thú liền chậm rãi xoay người, để lại cho mọi người một bóng lưng lạnh lùng. Hắn thầm nghĩ, hôm nay mình giả bộ quả nhiên đúng chỗ, chỉ cần đánh bại Diệp Phong là có thể nâng cao danh khí của Nam Lộc Ma tông lên đến đỉnh.
“Tối nay, thành Nam thành Bạch Phù, bổn ma quân chờ ngươi!”
Nói xong, Bách Biến thú liền khoanh tay đứng vững, sau đó lấy tốc độ cực nhanh bay về phía dãy Nam Lộc, chỉ để lại mọi người nghị luận sôi nổi.
“Diệp chưởng môn, tuy nói chỉ là một cuộc luận bàn không đánh cược gì nhưng cũng không thể thiếu cảnh giác. Ta vẫn cảm giác người này không đơn giản, khí tức sâu không lường được.” Lục Sơn Nhạc nhắc nhở.
“Ta sẽ hành sự cẩn thận.” Diệp Phong gật đầu.
Sở dĩ đáp ứng trận khiêu chiến này không phải bởi vì ăn no rửng mỡ, mà vì Diệp Phong muốn mượn cơ hội này để đánh bại Thiên Diện Ma Quân đã từng náo động thành Bạch Phù trước mặt mọi người.
Nếu thành công, giá trị danh vọng của tông môn khẳng định tăng lên mạnh mẽ.
“Dựa vào thủ đoạn bình thường thì không thể dễ dàng tăng nhanh giá trị danh vọng, cho nên mình phải lợi dụng biện pháp đặc thù này. Cũng không biết thực lực của Thiên Diện Ma Quân như thế nào, hẳn là không đến mức quá khó giải quyết nhỉ?”
Diệp Phong nói thầm trong lòng.