TRUYỆN FULL

[Dịch] Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân

Chương 150: Phiêu Miểu Phái ức hiếp ta quá đáng

Chương 150: Phiêu Miểu Phái ức hiếp ta quá đáng

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Thấy Long Kỵ Thiên bị treo lên đánh, Ngô Đức và Lý Hàm Tiếu mãnh liệt nuốt nước bọt, sắc mặt trắng bệch, cả người như cà chua bị dập, chẳng dám nói một câu nào.

“Ta phải đưa ngươi về Phiêu Miểu Phong, đến khi nào ngươi hối lỗi thì thôi!” Long Thiên Tinh nhấc Long Kỵ Thiên lên, thi triển “Khinh Thân Thuật” rời đi, chỉ để lại mọi người khiếp sợ.

“Không hổ là đệ tử Phiêu Miểu Phái, thật dũng mãnh!”

“Ngay cả đệ tử của Thiên Diện ma quân cũng dám đánh, xem ra không lâu nữa, Thiên Diện ma quân và Diệp chưởng môn nhất định sẽ đại chiến một trận.”

Người trong Lưu Hương các nhao nhao bàn luận.

Ngô Đức và Lý Hàm Tiếu nghe mọi người nói, lập tức nhìn nhau, tỏ vẻ vui mừng, cùng đồng thanh nói: “Đúng vậy! Vừa hay mượn cơ hội này để tông chủ ra tay, nhanh, mau về báo tin!”

Hai người phí sức lắm mới thoát khỏi dây thừng, sau đó giống như husky thoát khỏi dây cương, thè lưỡi, chạy như điên về núi Nam Lộc.

Người trong Lưu Hương các thấy một màn này lập tức biến đổi sắc mặt.

“Vậy hai tu hành giả đó muốn đi mời Thiên Diện ma quân rồi!”

“Nhanh nhanh nhanh, truyền tin tức ra ngoài!”

Tin tức bắt đầu lan tràn trong thành Bạch Phù.

“Ngươi nói Thiên Diện ma quân sáng lập Nam Lộc ma tông, còn hôm nay, đệ tử Nam Lộc ma tông và đệ tử Phiêu Miểu Phái có tranh chấp?”

“Không sai! Đệ tử Nam Lộc ma tông đã về núi Nam Lộc, muốn mời Thiên Diện ma quân ra tay, nhất định là muốn đại chiến một trận với Diệp chưởng môn của Phiêu Miểu Phái!”

“Cái gì? Thiên Diện ma quân định đơn đả độc đấu với Diệp chưởng môn?”

“Đúng, có vẻ rất nhanh thôi sẽ khai chiến!”

Tin tức không ngừng truyền ra ngoài, hơn nữa dần dần trở thành thoại bản dở hơi, cuối cùng, thậm chí còn có người nói Thiên Diện ma quân cố ý để đệ tử môn hạ bị Long Thiên Tinh bắt về Phiêu Miểu Phái, vì để tạo cớ khiêu chiến Diệp Phong.

Còn có người thậm chí nói là Thiên Diện ma quân chuẩn bị huấn luyện Nam Lộc ma tông thành môn phái cấp Tinh, phải bắt đầu từ việc cắn nuốt Phiêu Miểu Phái.

.....

Phiêu Miểu Phong.

Diệp Phong nhìn Long Kỵ Thiên nằm trên đất, phát hiện gã đã bị đánh thành đầu heo, mồm miệng méo mó.

“Ai nói với ngươi phải đánh cho phục?”

Mí mắt Diệp Phong giật không ngừng, nghiêng đầu hỏi Long Thiên Tinh.

Long Thiên Tinh ngây thơ nói: “Mặc Oanh sư tỷ từng nói, đối với người không biết hối cải, thì phải đánh cho phục mới ngừng.”

Long Kỵ Thiên nằm trên đất khóc không ra nước mắt, rất muốn biết tại sao Mặc Oanh phải nói như vậy, hại mình bị đánh thảm như vậy.

.....

Phù Vân u sâm.

Mặc Oanh đột nhiên hắt xì, quay đầu nhìn Phiêu Miểu Phong trong sương mù, hơi nhíu mày.

Sau đó, nàng tiếp tục thi triển “Khinh Thân Thuật” trong rừng cây rậm rạp, đến sông Phong Hỏa ở biên giới phía Bắc Phù Vân u sâm.

“Vượt qua sông Phong Hỏa là có thể đến được cánh rừng Vân Tiêu ở bờ Bắc, bên đó chắc có yêu thú cấp yêu binh cao đẳng.”

Mặc Oanh thấp giọng nói.

Sau khi rời khỏi Phiêu Miểu Phong, nàng đi với tốc độ chậm, trên đường bị không ít yêu thú tấn công, toàn bộ một kiếm giết chết, đáng tiếc chỉ là cấp yêu binh hạ đẳng, không phù hợp yêu cầu của nhiệm vụ.

Nhưng mà, Mặc Oanh đặt mục tiêu trong cánh rừng Vân Tiêu diện tích càng rộng, cũng càng nguy hiểm.

....

Diệp Phong không biết tiến triển của Mặc Oanh thế nào, cũng không biết sau khi Hoắc Vân Kiệt xuống núi thì đi đâu rồi.

Lúc này, Diệp Phong đứng trên đỉnh núi, nhìn Long Kỵ Thiên nằm trên đất kêu rên, lắc đầu, nói: “Đánh một trận chỉ là phục tùng ngoài mặt, trên thực tế trong lòng vẫn không phục, vô dụng thôi.”

Vừa nghe thấy vậy, Long Thiên Tinh lo lắng: “Chưởng môn, vậy nhiệm vụ của ta chẳng phải không hoàn thành được sao?”

“Không vội, mới bắt đầu thôi, có thời gian.” Diệp Phong phẩy tay, lại nằm xuống.

“Biểu ca, ngươi thật sự không biết hối cải sao?” Long Thiên Tinh quỳ xuống, vỗ vỗ đầu Long Kỵ Thiên, thở dài nói.

“Sửa cái đầu ngươi!” Long Kỵ Thiên mắng thầm trong lòng, bên ngoài vẫn là dáng vẻ sùi bọt mép, ý đồ lừa bịp để xuống núi.

Đối mặt với Long Kỵ Thiên chết cũng không đổi tính, Long Thiên Tinh hết đường xoay xở.

Lúc này, Thạch Lỗi vui vẻ chạy đến, nói: “Chưởng môn, ta biết rồi, thân là đại sư huynh của môn phái, ta nên chủ động thay người phân ưu, và tùy theo sự phát triển của môn phái, rất nhiều thứ cần mua sắm, ví dụ như xây thêm một vài phòng đựng thiết bị.”

Lời còn chưa dứt, Diệp Phong thông qua giao diện hệ thống, phát hiện nhiệm vụ của Thạch Lỗi có tăng lên.

Chứng tỏ, điểm xuất phát của Thạch Lỗi đã chính xác.

“Không sai, cứ làm vậy đi!” Diệp Phong đồng ý, nhét một trăm linh thạch hạ phẩm vào tay Thạch Lỗi: “Cầm lấy chút linh thạch này, dùng để phát triển thiết bị của môn phái.”

“Được!” Thạch Lỗi lập tức xuống núi.

Nửa nén nhang sau.

Thạch Lỗi vào Giả phủ, tìm Lưu sư phụ, nói phái Phiểu Miểu chuẩn bị xây dựng rầm rộ, xây thêm mấy lầu các.

“Sau khi quý phái trở thành môn phái cao đẳng, quả thật cần mở rộng, dù sao đệ tử tương lai nhất định sẽ càng ngày càng nhiều, nhưng, lão phu nghe nói tông chủ Nam Lộc ma tông Thiên Diện ma quân sẽ khiêu chiến với Diệp chưởng môn vào ngày mai, bây giờ Thạch Lỗi tiên sư sao còn có tâm trạng làm cái này?”

Lưu sư phụ nghiêm khắc nói.

Nghe vậy, Thạch Lỗi ngẩn ra.

“Thạch Lỗi tiên sư không phải không biết chuyện này đấy chứ?” Lý sư phụ thấy sự nghi ngờ trên mặt Thạch Lỗi, vội vàng hỏi.

“Quả thực không biết!” Thạch Lỗi hơi nóng lòng: “Lý sư phụ, đây rốt cuộc là chuyện gì thế?”

“Ngươi cứ nghe ta nói từ từ...” Lý sư phụ lập tức nói ra thoại bản lưu truyền rộng rãi nhất trong thành.

Nghe nói Thiên Diện ma quân cố ý để Long Kỵ Thiên bị bắt, lấy đây làm lý do khiêu chiến Diệp Phong, Thạch Lỗi lập tức kinh ngạc, nhanh chóng quay về Phiêu Miểu Phái báo tin.

...

Núi Nam Lộc.

“Cái gì? Diệp Phong chưởng môn Phiêu Miểu Phái ra lệnh bắt Long Kỵ Thiên, còn dám làm ầm ĩ để bổn ma quân đến cửa đưa tiền chuộc người, thật là nào có lý đó!”

Bách Biến Thú nhìn hai người Ngô Đức và Lý Hàm Tiếu quỳ trên đất, tức giận không ngừng vuốt râu, sau đó mạnh mẽ phất tay áo, bay đến Phiêu Miểu Phong.

Trên đường đi, Bách Biến Thú chẳng che giấu khí tức mạnh mẽ chút nào, ngay cả phó thành chủ cùng Lục Sơn Nhạc cảnh giới Tụ Nguyên trong thành Bạch Phù cũng kinh động.

“Thiên Diện ma quân đến Phiêu Miểu Phái rồi, khí thế hùng hồn, vì để dự phòng bất trắc, nhất định phải lập tức chi viện.” Lục Sơn Nhạc dẫn đầu xuất môn.

Sau đó, phó thành chủ, ba chưởng môn môn phái cao đẳng, cùng với chưởng môn các đại môn phái đều nhao nhao hành động, cùng đến Phiêu Miểu Phong.