Cũng chính là cái gọi là đồ rẻ tiền!
La Tố mỉm cười: "Jennifer, một cô gái xinh đẹp như cô nên bỏ tiền ra cho bản thân, tin tôi đi, bộ quần áo này không xứng với cô."
"Ờ... bình thường tôi tiết kiệm lắm, quần áo là tôi đi làm thêm kiếm tiền mua, còn nữa... tôi không kén chọn quần áo, miễn là vừa người là được." Jennifer cười ngượng ngùng, cô cũng muốn bỏ tiền ra nhưng không phải là không có tiền sao.
"Tự lực cánh sinh là chuyện tốt, còn ta thì không được rồi, tiền đi làm thêm còn không đủ tiền xăng xe đi lại, chỉ có thể dựa vào bố mẹ giàu có thôi. Bọn họ nói với ta, nếu ta không học hành tử tế, sau này chỉ có thể về nhà thừa kế sản nghiệp gia đình." La Tố tỏ vẻ bất lực, rồi nói tiếp: " Jennifer, nếu cô không phiền, trước khi đi ăn, chúng ta đi dạo trung tâm thương mại nhé, yên tâm, tôi sẽ trả hết tiền cho cô."
Ánh mắt Jennifer sáng lên nhưng để lại ấn tượng tốt, cô nhanh chóng từ chối: "Không được, chúng ta mới quen nhau, tôi không thể tiêu tiền của anh."