CHƯƠNG 1786: QUYẾN LUYẾN Quạ ưỡn ngực, khẽ cười nói: “Yên tâm đi, về sau cứ giao cho ta là được.”
Thị nữ nhìn anh ta một cái, nét mặt tràn đầy uể oải và bất đắc dĩ.
Ngược dòng thời gian một chút.
Thời khắc Cố Thanh Sơn gần truyền tống rời đi, Phi Nguyệt trịnh trọng kéo ra mấy sợi tơ màu đen, buộc lên cánh tay Cố Thanh Sơn.
“Cố Thanh Sơn, đừng lên tiếng, nghiêm túc nghe ta nói.”