CHƯƠNG 1642: CHỜ TIN CỦA TA Bóng dáng của bọn họ dần dần nhập vào trong hư không, trở về thế giới của chính mình.
Đúng lúc này, một cô bé đi tới, nhìn Cố Thanh Sơn với vẻ tò mò.
"Trong thế giới của anh, là anh cứu em sao?" Laura hỏi.
Cố Thanh Sơn nở một nụ cười tươi rói, nói: "Không, cũng không phải anh cứu em, mà là chúng ta kề vai chiến đấu, đánh bại Trieste."
Vẻ hoang mang trên mặt Laura dần dần biến mất, khóe miệng cô bé cũng xuất hiện nụ cười.